Văn học nghệ thuật
Home Văn học nghệ thuật
„Người đẹp và Nhân sư“
...
Nếu một ngày anh bỗng nhiên hóa đá
Bên dốc đời kia có tình cờ...
MỘT THOÁNG THƠ TÌNH…
...Đôi khi chỉ cần thế thôi
Một chút buồn buồn để nhớ
Chắc chắn một mai...
… EM CÓ VẤP VÀO TÔI
đêm lọng cọng nghe tuổi mình khấp khểnhvấp cơn mơ ngả về phía em chưamùi quyến luyến cả căn phòng lựng đẫmmẫm...
BUỔI RIÊNG TƯ (Thơ tình…hì hì..)
Kỳ cọ lại cơn buồn cho thêm phần tinh khiết
Mai mốt nhấp hớp em mới được mướt đến...
KINH TRẦM
...mù tôi mù cả suối khe
mù nơi cố quận cõi về mù tăm
em còn...
HẠ TRẮNG (Không phải của Trịnh Công Sơn)
….
Xin đừng ví em giọt nắng
Vì anh chảy mỡ trưa...
Chấm…Chấm…Chấm…Xuống Hàng, (Mở- Đóng Ngoặc)- THƠ
... Và bây giờ (Tức là hiện nay...hì..hì...)Nắng......cũng nồng nàn hơnMưa...... cũng nặng hạt hơnGió...... cũng dào...
BỮA ẤY TRĂNG CHAO
Lâu rồi không 7 chữ!!!
BỮA ẤY TRĂNG CHAO
Phải chăng trong mùa sương khói ấy
LỤC BÁT THEO “BẦY”…
Vào khoảng những năm 2009 đến 2011, thời đó là độ khó khăn, lâu lắm không được về Cố quận, nhớ quá...
bể dâu…
.,,,
Có khi thì rất ngắn
Cũng có khi trọc đầu
Bây giờ...