Văn học nghệ thuật
Home Văn học nghệ thuật
THUYẾT MỘNG
bản Kinh cổ đọc hoài vẫn thấy mới
như môi em không chịu cũ bao giờ
chuỗi Tịnh phổ mỗi khi lần từng hạt
là từng lần...
28.10.2018
....
Lỡ uống cạn dòng tóc em rồi
Nay muốn chải lại óng ả mà không còn được nữa
Anh túm cổ mùa thu kéo về trước...
BÁN….”NUÔI PHÂY”…..(Ai mua tranh tôi bán trăng cho…hè…hè…..)
...Em cứ rờ ưng rưng cho nặng rựng
Để phây phây lồ lộ tuổi xuân thì
Anh sẽ tờ ưng tưng mà hỏi tửng
Chấm chút nào...
28.09.16
…...
bao mùa thu rồi cũng thành “thu trước”
cũng là vàng là rụng...là nhớ nhớ... thế thôi
ghế đá đó cũng trở thành “bữa đó”
và chỉ...
XẮN với XỔ….
Xắn lên đến tận nguồn Linh Thứu
Mới hay ngõ hẹp cửa A Tỳ
Sông nào chẳng có vài bến nước
Thì ngại ngùng chi
Không xổ mấy...
VẮNG
Bỗng một ngày ta thấy vắng ta
Những chuyện cũ sẽ trở thành mới cả
Bao người quen sẽ là người xa lạ
Nắng khác hơn nhiều
Gió...
TÙ và… YÊU…
một lần vác thổi...u....u...
bao nhiêu lần ấy vẳng tù...và...yêu
…...
Thực ra, với tôi Thơ cũng như “nói tục” hay “chửi thề” vậy. Nó là một...
GẬT SUÔNG
lần em hỏi: Rứa chừ răng?
trần thân giữa cuộc nhọc nhằn anh bơi
...sau hỏi tiếp: Rứa răng rồi?
cắm sào bến đợi anh ngồi gật...
Bỗng Nhiên Nón Cời
BỖNG NHIÊN NÓN CỜI
đã cà lăm giữa dặm trường
thì lo chi ngọng hát tuồng đãi bôi
bỗng nhiên một mảnh nón cời
khéo che nên kín...
BỮA TỎ
chi mà hoang phí rứa em
môi cong
môi xinh
môi rứa đó phây phây....
sao không để anh cháp một phát
có phải là ngất ngây con gà...