Ngày rệu rã
Thấm bốn bề gió chướng
Vẫn lơ phơ
Hâm nóng lại nẻo tình
Biết bình yên phải lắng từ tâm bão
Sao còn ham đi về phía chông chênh
Sức chưa kiệt
Đam mê còn lừng lựng
Ngõ A- tỳ chưa ngán buổi canh đêm
Trăng tròn khuyết bao lần
Vẫn nguyên thì đại định
Giấu vào đâu vằng vặc
Nét nguyên ngần
Em tạc rõ bên thềm…
…giờ đã hiểu
Nên chân trầm chánh niệm
Gót uy nghi nhấc thả giữa miền quên
Nhưng rất khó
Mỗi lần em hiển hiện
Đóa vô thường lồ lộ nhịp mây hồng
Đôi lúc vậy căn cơ đành méo xẹo
Ngả nghiêng lơi
Xuôi theo lọn tóc trần
Hơi thở rối
Từng sợi hồn chưa chuốt chải
Trói ba sinh trong từng nốt chuông ngân
Đôi lúc vậy
Ngỡ bòng bong mùa gọt rửa
Tầng thân tâm
Ý niệm đã gom về
Hương tóc rối
Lật Thiên Thư tra hỏi
Hóa ra lòng còn bồn bộn đam mê
Vô Phương Cú
Hờn lây mùa chay tịnh
Em giông tố
Tâm bão rối tóc bồng
Anh chợt hiểu
Vốn chân truyền dạo nọ
Ngộ tình yêu
Đâu cần thấu hư không…
02.11.16
thuận nghĩa