chưa từng mượt mỡn độ tình
nên tìm bữa tóc rình rình vuốt yêu
cũng vì heo hẻo chim kêu
mới nương vượn hú tránh thều thào đêm
chặt không khi lạt buộc mềm
thắm không cau héo khéo têm trầu vàng
đời đâu như ván ô quan
nhón đây bỏ đó tàn tàn rải vung
mong vạn nẻo ước vô cùng…
tâm còn cò vạc… lum khum tre làng
để rồi lỡ chuyến đò ngang
muốn đi đò dọc ngại quàng nợ sông
nói vuông là… tập tầm vông
nói tròn là cái khổng không về chiều
tóc đâu cho vuốt phát yêu
bỏ công anh phải lêu bêu bấy giờ…
(biết rằng đời nỏ là mơ
mất chi của Bọ. Cứ chờ. Biết đâu!)
hì..hì…
19.08.20
Thuận Nghĩa