Home Khí công Tiêu Phổ: “BẢN TÌNH CA MUỖI ĐỐT”

Tiêu Phổ: “BẢN TÌNH CA MUỖI ĐỐT”

1811
0

Hôm chuyển từ nhà khách Quốc Hội ở số 2 Hoàng Cầu đến Khu biệt tự Tây Hồ để tiện cho việc di chuyển đi lại trong mấy ngày hội thảo ở các địa điểm lân cận hồ Tây. Tôi bị xui xẻo là gặp độ trăng tròn.

Trước đó, trước thời gian về Việt Nam, tôi đã có hàng tháng trời thiếu ăn, mất ngủ để chạy đua với thời gian vì công trình nghiên cứu thử nghiệm về loại thuốc thảo dược có khả năng giải độc chì và giải độc kim loại nặng.

Trước lúc về Việt Nam, tôi đã bị giảm 2kg. Cái chuẩn xấp xỉ 60 kg đã có hơn 40 năm, chưa một lần thay đổi của tôi lần đầu tiên bị phá vỡ, chỉ còn 58 kg . Về tới Việt Nam tôi lại sa đà vào công việc. Từ Sài Gòn, cho đến Huế, đến Đà Nẵng và cuối cùng là Hà Nội nơi nào cũng bị quá tải về công việc. Trong khi đó 3 ngày cuối cùng ở Hà Nội lại 3 ngày quan trọng nhất trong chuỗi hành hương đợt này của tôi. 3 ngày cuối tuần, thứ Sáu, thứ Bảy, Chủ nhật tức là ngày 19, 20, 21 tháng Tư lại nhằm đúng vào những ngày 14,15,16 của mùa trăng tròn tháng Ba, Âm lịch, lại đúng vào tiết Thanh Minh.

Thứ 6 Hội thảo về Kỹ thuật xóa nếp nhăn bằng Đả thông kinh mạch và tinh dầu. Thứ Bảy, chuyển giao kỹ thuật Tự điều tiết áp suất máu bằng Hơi thở Dưỡng sinh. Chủ Nhật, buổi sáng chuyển giao Kỹ thuật Phục nguyên Thận khí bằng Thiên Lý Tiêu Dao. Buổi chiều Khí công nâng cao cho học viên nồng cốt. Và cuối cùng là tối Chủ Nhật sẽ có buổi hòa tấu Lắng Nghe Hơi Thở giữa Tiêu Lục Mạch và Thất Thương Tiêu với Đàn tranh cùng Nghệ sĩ Ưu tú Hải Phượng từ Sài Gòn bay ra.

Thực ra, khi chuyển đến Khu biệt thự Tây Hồ, tôi đã cảm thấy mình đuối sức rồi. tối thứ Sáu khi làm xong hội thảo Xóa nếp nhăn. Tối về nghỉ ngơi trong khu biệt thự thuộc vào loại cao cấp nhất Hà Nội. Biệt thự số 5, lại là căn biệt thự có View Hồ Tây đẹp một cách thần sầu. Tôi mở toang cửa biệt thự ra nằm trên ban công chìa ra sát cạnh Hồ Tây tận hưởng vẻ đẹp miên man của Hồ Tây về đêm. Muỗi, gió âm hàn của Hồ Tây cùng với đêm trăng tròn nhất của tiết Thanh Minh đã đánh gục hoàn toàn sự phòng bị của tôi. Tôi bị nhiễm thương hàn trong cái thời tiết oi bức của Hà Thành vào những ngày cuối tháng 4.

Cố gắng cầm cự như không có gì xảy ra, tôi đã đi được hết các cuộc hội thảo cho đến chiều Chủ Nhật. Buổi chiều ấy có buổi Khí Công cho học viên nồng cốt. Nếu không có một vài tiếng phục nguyên tạm thời, tôi sẽ hoàn toàn thất bại trong buổi hòa tấu vào buổi tối, vì không đủ nội lực để đẩy hơi thở vào ống Thất Thương Tiêu, là loại tiêu thuộc vào loại khổng lồ nhất trong các loại tiêu thuộc dòng Shakuhachi. Tôi huỷ cuộc gặp gỡ học viên nồng cốt trong sự thất vọng của Ban tổ chức Hội thảo. Tôi phải nương vào hơi thở để phục nguyên Nội lực cho buổi hòa tấu.

Đêm hòa tấu Lắng Nghe Hơi Thở tại Linh Trà Quán, có vẻ như là thành công, vì hầu hết người nghe đều cảm thấy hài lòng và thú vị khi được chứng kiến một buổi hoà thanh khác thường chưa từng có trong cái lĩnh vực tạm gọi là Âm Nhạc. Riêng tôi, thì tôi không hài lòng lắm với đêm diễn ấy, vì tôi không đủ nội lực để thể hiện ý đồ của mình. Buổi hòa tấu thành công là nhờ vào danh tiếng, sự tài hoa và ngón đàn xuất chúng của Nghệ sĩ Hải Phượng.

Xong buổi hòa tấu tối về, tôi lại được tống đạt một “công lệnh”, tôi còn phải làm việc cho đến hết ngày 22.04, tức là cái ngày mà tối đó tôi đã phải bay trở lại Đức. Tô ngán ngẫm và chưa bao giờ chán nản công việc như lúc đó. Tôi lại mở cửa biệt thự ra nằm ngoài ban công chìa ra bên mép Hồ Tây và lẫm bẩm:” ê tụi nhỏ, hôm nay tớ không đủ sức để tranh chấp với tụi mày đâu, cho bọn bây tha hồ muốn đốt muốn chích gì thì cứ tự nhiên”.

Mặc cho bọn muỗi Tây Hồ khét tiếng là tổ chảng muốn làm gì thì làm. Tôi bịt một lỗ của Thất Thương Tiêu để biến thành Tiêu Lục Mạch, tôi nâng tiêu lên môi và thổi ra một tiết tấu âm thanh từ vô thức. Hình như trong tiềm ẩn của vô thức đó, tôi khát vọng được có một bờ vai cho tôi dựa vào trong lúc lực cùng, sức kiệt….

Sáng ra, thằng Kiên, là một đứa học trò tâm đắc về Tiêu Lục Mạch của tôi, đến pha trà vấn an tôi. Khi nó nghe tôi thổi lại cái tiết tấu âm thanh mà tôi cảm ứng vào đêm muỗi đốt hôm qua, nó trợn tròng mắt lên hỏi: “Tiêu phổ này là tiêu phổ gì mà nghe hay quá vậy Thầy”. Tôi cười hề hề trả lời nó: “Đó là bản tình ca muỗi đốt, thầy mới cảm âm từ tối qua”. Thằng Kiên lại kinh ngạc: “Tên của bản tiêu phổ nghe kỳ vậy Thầy, nó có lời để cảm âm không Thầy”. Tôi nói “Có chớ, có chớ….”. Tiện thể tôi ư ử hát mấy câu bất chợt cảm tác ra. Lúc đó thằng Thái vừa đến, nghe tôi rên rẫm, nó lắc đầu: “Thật là một thảm họa của Âm nhạc”…he..he…he…..

Về lại Đức, tôi có đem Thất Thương Tiêu ra thổi lại mấy tiết tấu âm thanh đó cho một vài người nghe, ai cũng khen là tiết tấu rất da diết.

Cuối tuần rồi tôi có đi làm việc xa. Ở nơi đó cũng có một vài đứa học trò và fan hâm mộ Tiêu Lục Mạch, tôi thổi cho bọn họ nghe bản tiêu phổ mới. Đứa nào cũng gật gù khen nghe được… nghe được…. Chúng hỏi: “Tiêu phổ có tên gì và nhằm mục đích kích hoạt năng lượng gì….”. Tôi cười khì khì bảo: “Đó là Bản Tình Ca Muỗi Đốt”. Chúng lại hỏi: “Sao tiêu phổ có tên kỳ vậy”. Tôi nói, đó là một bản Tình ca bình thường, không nhằm kích hoạt trung tâm năng lượng nào cả. Vì là Tình ca, nên nó sên sến, hâm hâm, dai dai, dẳng dẳng… như bản chất của Tình ái, vì vậy Thầy phải đặt tên là Muỗi Đốt cho nó có thêm phần máu và lửa …khẹc…khẹc…khẹc….”

Và đây là ca từ của bản tiêu phổ tôi mới viết mà tôi gọi là Bản Tình Ca Muỗi Đốt:

….
Tôi từng nương hơi thở
đi trong mùa đã lỡ
tìm lại tiền thân xưa….

Tôi đã từng lá úa….
…rơi trong chiều hoang vu
tôi đã từng bỡ ngỡ
trước cuộc đời hư vô.

Trong lần nương hơi thở
tôi gặp lại tiền thân
tiền thân xưa có lần….
…đã có lần… biết em.

Tôi giờ trong hơi thở
em vẫn phía mênh mông
tôi đơn sơ hơi thở
em bát ngát ruộng đồng
em biển rộng sông dài
em chập chùng núi đồi
em may cao vời vợi
em gió lộng trùng khơi
em lung linh…lung linh..lung linh… ánh mặt trời….

Chỉ cách một hơi thở
sao mụt mù sương khói
chỉ cách một hơi thở
sao dằng dặc đợi chờ
chỉ cách một hơi thở
tôi suốt đời vắng em…..

Nhưng dù……
em bát ngát ruộng đồng
nhưng dù… em biển rộng
nhưng dù…. em sông dài
em mây cao vời vợi
em chập chùng núi đồi
em gió lộng trùng khơi
em long lanh…. ánh mặt trời….
Thì tôi…
… vẫn nương theo hơi thở
vẫn cứ đợi cứ chờ….
Hơi thở này em đến….
Hơi thở này….. em về…….

01.05.19
Thuận Nghĩa

SHARE