…Muốn neo bến nước đầu làng
Để khi em gọi đò ngang…
Thì chèo!
Muốn làm đầu dốc cheo leo
Lỡ như em đến
Khom chiều bước chân…
Thực ra cũng muốn tục trần
Bởi thương một chút trong ngần
Nên thôi!
(Ước chi bữa nọ lỡ rồi
Để nghe em ngoác: “Giời ơi là Giời…”)
(He…he…he…nhiều khi thèm Lục Bát, mà chả có cái gì để gây cảm xúc, nên nó ra nông nổi vậy đó…)
19.11.20
Thuận Nghĩa