1
rút mây đan cái ngảo chiều
hứng thu nhốt rọ khỏi rêu rao vàng
bệt ngồi vạt chớm mùa sang
nhìn con én dại cuối ngàn lạc bay

2
chẻ tiếng chuông chuốt thành ngày
trang kinh xé xếp thành bầy chim di
thả trôi sông sóng rầm rì
bọt rêu vỗ vả tìm về bến tơ

3
đành thôi đập vỡ cuộc chờ
khẩy tìm cái hạt bất ngờ trong nhau
bạn ơi nhẹ mũi dao sau
máu hồng không nhuộm bạc đầu thành xanh

4
đừng em chặt nhánh đốn cành
thương anh cắn cỏ ngậm vành ngày xưa
có bao nhiêu ấy cho vừa
bao nhiêu cho đủ cuộc đùa nhân gian

5
rồi đây gặp lại cuối ngàn
gió nào nâng cánh tìm đàn về nơi
một mai gặp lại nụ cười
có còn thấy được vết người nữa chăng

6
đất này đã tỷ tỷ năm
trăng này đã vạn vạn rằm đó thôi
sá gì một độ rong chơi
mà lo tròn khuyết mặt đời vặn vuông

7
thưa rằng có ít tuổi buồn
anh đem chuộc lại thuở tuồn tuột nhau
biết đâu còn cái mo cau
ướm che được phía đã nhàu nhàu rêu

8
hoang hoang gác vễnh lên chiều
vén vài sợi nắng đủ tiêu diêu ngày
tẩm ngầm nếm lát mây cay
nhấp cơn gió mặn nếm say nẻo già

9
đãi đằng mấy ngụm tình xa
lật trăm năm lạ tìm tà huy quen
hình như mộng đã lên đèn
soi ta ngồi ghép mảnh bền vỡ xưa

10
tuổi buồn còn đó. Xin thưa!
mắt anh thất bát trên mùa hạ rong
hình như có ngọn đòng đòng
dậy thì trên vạt mòng mòng tháng năm

11
dằm trăng xốn con mắt rằm
thu này chột kén nên tằm oải tơ
nong xưa giờ kết lọn chờ
vuông thưa dệt mối che hờ hửng nhau

12
nhiễu điều thôi hẹn ngày sau
giá gương còn đợi mùa dâu chưa trồng
bến nào cũng một dòng sông
đã thân diếp dại cải ngồng mà chi

13
luồn luồng nhạn cũ thiên di
trả em hải lượng nhu mì lại xưa
bao nhiêu an tịnh mới vừa
bấy nhiêu đọa lạc còn chưa về nguồn

14
phừng phừng mấy độ tìm cơn
ẩm ương một cánh chuồn chuồn lưng mây
chén thù đáy chữ uổng say
thương bao hớp tạc lên ngày viễn vông

15
nắm xôi đổi mảnh tơ hồng
ước bè gỗ cũ trên dòng xưa mê
chân chiêu hớp ngụm xàng xê
ngẩng mặt chửi đổng cái đề huề em

16
giật mình khuôn thớt cũ mèm
rạn bong từng nét lạ quen mặt người
thôi đành chôn xuống nụ cười
tái sinh thành những vạt lời vô ngôn

17
tìm nhau dớn dác chợp chờn
người vương cội gió kẽ luồn đỉnh mây
gõ từng chắc lép tuổi gầy
hạt tam thế mộng còn dày vò đêm

18
lạc vào nơi vũng thuyền quyên
xót lần chiêm gụ gáy miền cườm giăng
tàn hương cỏ rạc đồng trăng
thắp le lói bước đếm lăn tăn chiều

18
bẻ nhầm sợi nắng trớ trêu
gãy ngày nhớ cháy rám điều đã quên
phải chăng thuở ấy có em
nên giờ sương khói phủ trên nuột nà

19
trần thân tìm mảnh thật thà
khoác che rối rắm khỏi chà xát nhau
ngẩng nhìn trái thị trên đầu
mà thương bếp lạnh còn đau lửa tàn

20
đành rằng đó cuộc trần gian
nhưng chưa dựng nổi trai đàn tịnh không
lêu bêu vài độ bòng bong
mai đây mốt nọ tìm dòng buông xuôi….


21
soi gương cũng thấy mặt người
dẫu còn đôi nét rạn cười hôm qua
khép cửa vào mở cửa ra
trong ngoài đều rụng đâu là vàng thu

22
hình như ta giữa sa mù
gần bên mà chẳng bao giờ thấy nhau
vét sạch cát đá ngày sau
đắp không nên nổi mố cầu giao duyên

23
trai đàn nghiêng vóc thuyền quyên
nhìn hơ hơ gió ngóng miền tịnh không
núm chuông treo chốn khôn cùng
tiếng tơ vương nhịp đèo bòng rè khan

24
tình ất ơ nghĩa tàn tàn
còn lang thang nhớ với làn môi rong
bãi xưa bẻ ngọn cải ngồng
đem hong gió chướng để bồng bềnh trôi

25
tọc mạch sảy nhúm chiều rơi
tiếng chuông kết sạn rụng phơi góc sàng
có ngày cát đá tìm sang
hỏi vay một đấu giữa đàng cho mê

26
xoạc ngồi tum hủm bên lề
ai đi hất gió lợm về lợp hiên
một hôm soi mặt đồng tiền
thấy mình sấp ngửa hai miền Âm-Dương   

27
leo lẻo tụng nghĩa vô thường
nao nao dớn dác cướp đường nhạn bay
đục trong bóng cũng bầm trầy
cố soi đáy vẫn cù nhầy vậy thôi

28
tung hê mấy bận ngất trời
thiên thư gạn lại đôi lời rỗng cay
loáng luênh vài hớp ngật ngầy
mang thân kẻ chợ mà say sớm chiều

29
mình ta bày cuộc đìu hiu
ta mua ta bán cái tiu nghỉu mình
trúc nào dợn lá đầu đình
sen nào vắt mảnh tráng đinh lên chờ

30
sòng đôi tát cạn ao thơ
thương con chữ sót trên dơ dáy bùn
cao thấp vờn cánh chuồn chuồn
bao giờ mưa xuống rửa nguồn nước trong   

31
ném hòn cuội xuống giữa dòng
vỡ không thớt sóng để mong sạch bờ
con đen trôi mảng dật dờ
mười hai bến nước trước trơ trẽn bầy

32
lục bình trôi tím màu ngây
bạc cơn triều nổi rặc cay triều ròng
ngả nào gạo chợ nước sông
bến nào cặp độ cà rằng nhúm nhen

33
bao lần tối lửa tắt đèn
mái chầm sóng lạ tìm quen hơi bờ
lá che đụt bữa mưa nhờ
đừng chê cái gã thương hồ nghe em

34
một bầu trăng cạn tìm quên
một cù lao bạn uống thêm hớp buồn
mai rồi về dưới hạ nguồn
để còn nhớ bữa thượng huyền trăng suông   

35
chuếnh choang dáng lạ man nương
tránh người phố thị trên đường tìm quê
bởi là róc rách suối khe
chỉ reo vui phía bên lề phồn hoa

36
rằng em thượng thẩm nuột nà
rằng em đỉnh đỉnh kiêu sa đủ đầy
cũng xin làm đứa bửa chây
về nơi cỏ vạt ghễnh say hương đồng

37
giày gai áo gụ thong dong
mai đây mốt đó tang bồng vậy thôi
ngộ duyên vỗ vả sự đời
gặp cây hái lá xỏ trời mấy que

38
gặp cơn bệnh lạ hậm hè
búng đôi ba huyệt hả hê nói cười
bạc tóc vẫn kẻ ham chơi
đi sương nằm gió nói lời nghễng ngang

39
bởi không là gã từ quan
đâu cần cái động hoa vàng ất ơ
lề đường trải một cuộc cờ
nhấc bầy sĩ tốt được thua cũng mình

40
về đồng tuột cái lặng thinh
gió chằng mây chuộc ỏi inh một bờ
lỡ ngày lạc phố ngây thơ
cụp mắt ngậm mỏ lượn lờ quẹt khe

41
vẫn chưa đạt đạo “ngồi hè”
phải tu “đứng phố” để nghe ngóng hình
trả em cái bữa ngộ tình
anh về so lại bấp bênh suối nguồn…

42
lỏng le bó nhớ lươn khươn
đắn đo đũa rạc biếng trườn mâm son
đôi khi lấn cấn cỏn con
mà ghê quai mắc những hòn thị phi

43
nhé em mình cứ vậy đi
chẳng nên cuộc rộ thầm thì vậy thôi
cháy đồng chưa đượm mùa còi
cố gom hạt lép sảy trời vào chiêm

44
trảng người chen cánh kên kên
dấu thân cò lạc nhón triền tịch liêu
giữa miền cua cáy lêu bêu
sải giang gánh cả trời chiều nhẹ tênh

45
cho dù bẻ nhánh đốn cành
còn doi cỏ úa còn loanh quanh bờ
cho dù rừng đã bùn trơ
còn gốc cội rụng còn chờ cánh bay

46
nhé em chớ gột mắt ngày
để đo túi mộng cho tày ba gang
cho dù có đảo dấu vàng
thì chim phụng đã tác tan bão rồi

46
có hô khắc nhập rộn lời
giấc mơ trăm đốt đã người đón đưa
có là chiêm gụ đồng trưa
đập kê nước lũ đợi mùa lênh đênh

47
có là bùa chú thập thành
một đời ngậm ngải cũng đành mù tăm
mai sau có độ hương trầm
là màu điếu viếng thắp lầm lỗi ai

48
lỡ ngày lượm được dấu hài
xin không lễ hội để cài khăn tang
cau ba chẻ bảy kỹ càng
tò he nặn tiếng khóc vàng anh xưa

49
đâu ai gái rở lên chùa
chỉ vì sấu rụng me chua đụt chồi
bởi chưng gió rạc lên ngôi
nên câu bác mẹ hóa lời ẩm ương

50
xấn xô đau chữ vô thường
lần trang ngã mọn xót tuồng tích nhau
băn hăn cởi mấy nhịp cầu
áo còn phơi trắng thếch màu tà luân

51
lũng đời đợi cánh giáng trần
để tiên cái độ phân vân chín muồi
lỡ không thành tiếng ru hời
cũng nên bóng sáng ma trơi cuối đồng

52
cho dù đắng ngọn đòng đòng
cũng vươn trổ lấy vài ngồng thiện căn
cho dù hầm cõi bà lằn
gạn thân chí mén lấy trầm tích thiêng…

53
phù ngư nhạn hạ phước điền
lùi hoa nép nguyệt cửa thiền tận duyên
cầm lên đóa đẫm nhãn tiền
mới hay tuổi đã chớm miền rụng rơi

“54
ngã này nặng cuối chân trời
dọc mùa thương khó vẽ đời trên tay
người nào về giữa hai vai
toang hoang lồng ngực chảy dài một cơn

55
chảy tim chảy phổi chảy hồn
suốt châu thân gió biết còn máu mê
cung em rũ áo bồ đề
đóm nhang nhột phút bay về thinh không

56
có nhau thuở mắt chưa tròng
tuổi tên rách mí mi bồng bột đưa
đẩy phật xuống dốc mây mưa
xua thân vần vũ tay thừa hai tay

57
bốc hôm trước chữa hôm nay
nảy xanh mớn ngọn cực cay xót buồn
nôn nao cuối mặt đầu giường
chiếu chăn úa cổ đoạn trường lắc lư”  *

58
thịt da toạc nét thiên thư
mắt môi phát tiết lên thừa thải vong
“có nhau thuở mắt chưa tròng” *
ấu thơ nặng một gánh gồng tái sinh

59
trèo qua hố đụn nguyên trinh
manh nha kéo khúc đăng trình đỉnh tơ
bốc từ vài nhánh hoang sơ
vò viên thánh dược mớm bờ nay ung

60
còn chưa tận nghĩa vô cùng
vẫn chưa thỏa chữ vẫy vùng bút nghiên
chưa lần chạm mé dịu hiền
vẫn còn lủm chủm giữa miền phấn son

61
còn chưa tận nghĩa nước non
vẫn còn đọa lạc mất còn thực hư
chưa lần thấu ngộ nhân từ
đành chờ gậy gõ bất ngờ lên vai

62
chưa đi hết quãng đường dài
làm sao thấy có bóng người song song
“có nhau thuở mắt chưa tròng” *
đến khi nhắm lại thoát vòng Kim Cô

63
cho dù mấy cuộc tình cờ
chỉ là mây gió vu vơ cạn cằn
lỡ vương víu độ thâm căn
ôm dòng cố đế khỏi trăn trở mùa

64
“đẩy Phật xuống dốc mây mưa” *
lần tràng chuỗi ngược xâu vừa vặn duyên
mới hay trong hơi thở Thiền
hít vào Điếu Ngự nhả tuyền Âm Ma

65
gặp Yêu Tinh bén nhát qua
gặp Phật 
cũng sát phạt đà chém ngang
tượng thiêng chẻ giữa đạo tràng
đốt tàng kinh tự thoát hàng kệ say

66
một ngày tự tại một ngày
một giây tự tại một giây đủ rồi
đâu cần đạo mạo buông trôi
đâu cần y bát vàng lời Tỳ Kheo

67
gặp cao cũng cứ đạp trèo
gặp sâu cứ xuống gặp treo níu về
gặp nơi tan tác tứ bề
khươi trong vụn vỡ nhặt lề uyên nhiên

68
sá gì mấy nẻo thuyền quyên
tâm không độ xác đâu miền Tịnh Không
tử sinh sinh tử xuôi dòng
khởi Sắc là Giới tạc vòng Chân Như….

69
lả lơi lẻo mép hạnh từ
khua ba tấc lưỡi ất ơ dối lòng
vo ve đâu kể bồ hong
mằn hăn chập choạng cũng vòng vòng vo

70
loong toong một bữa phổi bò
ngẩm thương thân nhện đắn đo ổ nào
tòng teng trên vách cao cao
cũng là đất nhoét từ ao đưa về

71
cho dù ria diếc râu trê
khác chi chạch lủi dưới sề bùn tanh
chung nhau chân ruộng rành rành
vảy hay không vảy đành hanh làm gì

72
ngày cò sải cánh bay đi
mới hay tôm tép thậm thì nước non
hỏi nom ruộng cạn có còn
nồm nam dạo trước xé luồn bấc nay

73
bờ gần ngả đẽo bắp cày
nêm con cá đội cho tày mùa xa
um um vun mấy gốc cà
hóa ra rảnh hẹ đã qua vườn người

74
khua chiều khóm mía tà lơi
lịm đưa kiếm lá lóng trời tiện sao
thít tha xốp bã hít vào
hình như cắn xé mới trào ngọt ngay

75
hôm nao lỡ độ cầm tay
khô buồng cau ế trầu cay úa giàn
nhớ nhau vạch lại ô quan
bốc lên nhúm cuội sẻ san tuổi hồng

76
đâu rồi thuở tập tầm vông
chí chềnh nắm mở cạn lòng tay xưa
chợt mình bạc dại bốn mùa
mắt trầm cổ lụy. Dạ thưa với đời.
 ….
(Còn nữa)

bắt đầu từ 24.10.10
Mỗi Ngày Vài Câu
TN

SHARE