Home Văn học nghệ thuật “Ngày xưa Lục bát”

“Ngày xưa Lục bát”

620
0

Tình hình đang có vẻ căng thẳng. Công việc phải dồn vào trong một ngày làm sấp mặt, trong tình trạng phải trùm kín toàn thân như gói bánh tét, rồi cả tuần chỉ ngồi pha trà uống xanh cả ruột.

Xưa nay không quen làm việc có găng tay, nay phải đeo 2 lớp găng tay, bực bội bứt rứt…làm cái gì cũng lọng cọng như gà mắc tóc. Cái quần bảo hộ bằng nilon mỏng tang, lớ quớ lần nào cởi ra cũng móc rách. Hôm nay vì bực cái quần cách ly lại bị móc rách…nên vào mạng lướt Phây giải bực. He he he… tự nhiên Phây lại hiện ra bài thơ Quần Rách… viết đúng ngày này 4 năm về trước, đọc lại bài thơ mà cười khùng khục như thằng điên, thầm nghĩ sao ngày ấy mình phiêu thế nhỉ, tữ bậy như thế mà vẫn dám đưa vào Thơ ngọt lừ….

Vào lại trang cũ định sửa lại mấy từ bậy bậy, kẻo sau này con cháu đọc nó cười cho, nhưng lại thôi… đó cũng là một cách xả stress thôi.

Chép lại bài Lục Bát phá cách, có thay đổi vài từ để giảm bớt độ nhạy cảm. Âu cũng là một việc lành, kiểu “cải tà qui chính”…he… he..he…

15.04.20
TN

QUẦN RÁCH…
(….. Tặng đứa điêu điêu)


Khi tình lành sá chi mặc quần rách
Khi tình rách mới ước khoác áo lành…
.
một hôm lục xó hồn anh
mảnh tình xưa ấy vẫn hoành tráng em

cho dù loang lỗ cũ mèm
cớ sao ruột dạ tòng teng trái sầu

cho dù tận tuyệt trao nhau
vẫn tru sắc nhớ, hú màu yêu xưa

nói thật chẳng phải chuyện đùa
tình lành có bán đã mua chật nhà…


14.04.2016
TN

SHARE