Thơ cũ post lại nuôi phây…

MÓT NƠI CHÂN RẠ CÁY CUA ĐỘ TÌNH

là tôi tự giả biệt tôi
tôi dang tay vẫy tôi người ra đi
hình như chùm lá thầm thì
trái xoài non nắng xanh rì vào quên

là tôi như nắm tay em
tay mình tôi lắc nuột mềm mùa xa
để cho gió cũng mặn mà
núm mây nhễu giọt ta bà vào nhau

là tôi tự ngắt nhánh đau
từ trong bụi nhớ kiệt màu mắt nhung
hình như tôi đã khùng khùng
ôm gốc khế mục ước chùm ngọt xưa

là tôi giữa cuộc chơi đùa
tôi từ hậu đậu tôi đưa tôi về
về nơi biệt xứ xa quê
để tôi tôi tiễn tôi phê phê buồn

là tôi chảnh choẹ môi buôn
tôi son gác tía tôi chuồn chuồn bay
cũng tôi vẽ cát đuôi mày
cũng tôi sóng cuộn cái ngày lỡ em

là tôi tôi tự làm quen
tự tôi đắng nhớ khi then cửa cài
cũng tôi mở cánh ban mai
tôi chào em ạ bên ngoài gió đưa

là tôi tự đến mút mùa
mót nơi chân rạ cáy cua độ tình
đợi ngày sót chút lung linh
em đi rớt lại cho mình biết yêu…

Thuận Nghĩa

SHARE