…Mùa tôi đã úa một đời
Mùa em mới chớm trên môi nụ buồn…
….
MÀU CHỜ
Không còn nữa… lá trên cành đã úa
Mùa non tươi giờ phúng điếu xa xăm
Có còn đây vầng mây tàn thuở nọ
Cũng khói hương cho một độ vương thầm
Đất không lành chim không còn đậu nữa
Cánh nguyên sơ đã thăm thẳm về ngàn
Mà sao lạ hôm thu rồi nguyệt tận
Tiếng từ qui trước cửa lại râm ran…
Anh chẳng thể nói mấy từ kiếp trước
Để lý lơi cho cho đẹp nụ duyên mơ
Vọng từ qui đã gọi nhầm cửa mở
Chút long lanh tô sao thắm nụ chờ
Vết sần chai gót hồng sao lại nỡ
Bước phiêu du đành ngậm để chối từ
Thôi để lại đuôi mày kia quá vãng
Cho ngày sau đượm được nét thiên thu
Đất không lành chim không còn đậu nữa
Tiễn nhau đi tay vẫy đuối câu thơ
Anh xin hứa nhặt lại lời trót rụng
Đắp cho yêu ấm áp lại màu chờ…
16.10.21
Thuận Nghĩa