… Và nghe lách cách loang choang như một lời nguyền xa ngái
Bỗng nhiên cả buổi chiều như ngưng lại
Cũng chẳng có gì
Chỉ thế thôi…
Mà sao trống trải
Hoang hoải vô hồn bước chân cứ lần lần mò ra mé biển
Ôm gối lặng ngồi
Mặc cho bờ sóng tung bọt trắng thôi miên
….
21.09.20
Thuận Nghĩa
(Lại vỡ thêm cái nắp ấm…hì..hì…)