thế thôi…
…pha một ấm trà
vễnh chân gác ngọ kẽo cà… võng mây
tửng tưng vỗ phát đít ngày
vén hoàng hôn lạ luồn tay chân trời
Em…
(hay con khác)… à…ơi…
lỡ ta vào mộng chớ lời tĩnh lay
mấy khi có được cơn say
chìm nơi mụ mị để hay tình nồng
sáo nào sáo chẳng sang sông
than chi diếp dại cải ngồng vô tâm
hạ nồng nụ lõa hà rầm
có vê núm nắng đâu cần lụy ai
thế thôi…
… hớp một hớp dài
mớm môi đắng đẫm tình lai rai tình
dầm dề nhụa biển vô minh
sá chi mạn sóng tùng chinh cuối chiều
đã nơi vượn hú vạc kêu
cứ trêu gió bỏi cứ khều vạt non
mỗi khi tai mắt vẫn còn
vẫn mơi lồng lộng vẫn lòn thênh thang
mai đây gốc chiếu giữa làng
có cơ chém gió tình tang với Đời…
…
28.06.20
Thuận Nghĩa
LÃ LƠI TRÀ CHIỀU- 2
lã lơi với lá phát chơi…
trà chiều uống với một người… sẽ nhau
tình em lướt nhát dao cau
nơi thăm thẳm kiếp còn đau chín tầng
cho dù rồi sẽ… vân…vân… (…v…v…)
cũng phê được độ tần ngần nắm tay
cho dù mai mốt vẫn cày
miếng cơm manh áo đuôi mày khó chia
cho dù nửa chén trăng thề
quyết nhấp tận đáy hồn quê đầu cành
lá nơi biệt xứ cũng xanh
cớ sao khắc khoải bồng bềnh chốn xưa?
nhấp bao nhiêu hớp cho vừa
để không còn phải thớt thưa chúng mình
để nơi gốc chiếu tùng chinh
nắng già gió bỏi biết tình tang nhau
nói thật nhé cuộc vò nhàu
là do Ông Tạo… mình màu xít chi
chén này nhấp cạn cũng vì
người đi nghẹn một lối về ấy thôi…
28.06.21
Thuận Nghĩa