rồi ngày em sẽ mù tăm
vui buồn hạ ngón huyền cầm lãy yêu
cung thương nhón phím mĩ miều
nốt ai hạ gõ ngân chiều tay buông

rồi ngày anh giữa à uôm
giọng lơ hò lớ khi cuồng quay em
đã nhiều khi rất tèm lem
trong tèm lem ấy dịu mềm chứa chan

mai đây khăn gói về ngàn
suối khe thèo nẹo đòi làn tóc xưa
múi ngày lệch vận cò cưa
môi tê mấy đận gió lùa hang sau

hoát nhiên mê đắm Thị Mầu
của chua khéo gọt thay trầu vụng têm
đầu đường xó chợ không tên
tửng tưng mà thoát khỏi miền Hoạn Thư

vườn xưa thà dáng gà rù
mà bươi bụi hóp mà bu luống cà
còn hơn mới hễu rừng xa
xập xòe công phụng rườm rà màu đuôi

phỡn lên nhếch nhiễu khóe cười
đùi rung chén hạc phẩy ruồi ngáp thơ
không sắc áo chẳng màu cờ
gió rách đủ đắp ấm bờ rêu thưa

tất tần tật cũng tà lưa
cũng là rặn ị a dua mớ đời
chữ Tâm nào để đãi bôi
để thơn thớt lụa đắp bồi đãy y

trước em có thể cúi quì
thỉnh câu đoạn tuyệt tư nghì chữ Duyên
tóc em chải một dòng Thiền
sợi buông níu lại khải huyền thiên thu

có thể tìm, đáy trầm ngư
đỉnh gò lạc nhạn ướm ru Kinh chiều
hoa nhường dồn gõ phách yêu
lần vê nguyệt thẹn khảy khều sương sa

vì khi ta đã biết ta
bản lai phanh toạc hết tà diện che
thì sá chi đận suối khe
để lo sỏi đá không bề cận lai

Liên Hoa đóa chẳng kịp cài
góc vườn cỏ dại cụm nhài lại vun
li ti trắng mấy mùa buồn
mai này lựng hớp suối nguồn thanh tao

rồi ngày em sẽ ngọt ngào
cho anh lần chuỗi tụng chào tiền thân
rồi em cũng có một lần
thấu chân ngữ nghĩa chữ „Gần“ là „Xa“

rồi ngày ngân tiếng tù và
gọi thiên thu lại vỡ òa trong nhau
như hoa bất tử ngày sau
cuối câu Kinh chép nhiệm mầu tóc hương….

(Để kết phần 4 Hoa Bất Tử trong sự tột bậc của Liêu Trai, trước tiên mời các bạn xem các tấm ảnh chụp lại bức tường trên đầu nằm của tôi hiện nay cái đã. Trên đó có treo cái Tù Và của Quái Xế vừa tặng tôi, và bó hoa Thạch Thào mà em đã tặng tôi vào tháng 5 năm ngoái. Hoa đã khô, nhưng màu hoa vẫn còn Bất Tử..he he he…)

03.06.17
TN

SHARE