Bài của năm trước. Làm “mới” cái “cũ” là một nghệ thuật. Nhưng có những cái không bao giờ cũ. Ví dụ như Lá Tía Tô chẳng hạn…. he he he, vẫn cứ muôn đời ngon đến tận “Tim Gan Phế Thận”……


15 tháng 7, 2017 · 
“DUYÊN TÍA TÔ”


Lâu lắm rồi, không biết tự bao giờ, hôm nay em mới nhắn tin hỏi thăm. Tôi ngạc nhiên hỏi:
– Ngọn gió lành nào, hôm nay đưa em đến thăm anh vậy?
– Hôm nay dạo phố, tự nhiên nghĩ đến anh!
– Ồ, em cũng có nhiều lúc tào lao phết nhỉ!
– Đi dạo phố, thấy có đám cưới, cô dâu trang điểm đẹp đến lạ lùng nên nhớ lại lại có lần anh khuyên, ra đường nên trang điểm chun chút, để mặt mộc cũng tốt, nhưng phơn phớt thì duyên hơn. Ngày đó tưởng anh chê xấu nên giận.
– Em đừng có nói là đã nghĩ rằng anh mặc áo chú rể đấy chứ?
– Sao anh đọc được ý nghĩ của người khác vậy..hì hì..!!!

Tôi ngập ngừng rồi hơi xẳng giọng:
– Em có điều gì nhắn nữa không?
– Dạ có, lần sau về, định nhờ anh mua cho mỹ phẩm Đức.
– Ok em!
– Anh biết em nhờ mua loại gì mà OK nhanh vậy?
– Thì mấy cái thứ gì gì để trang điểm ấy thôi!
– Đồ trang sức của Phụ Nữ lích kích nhiều thứ lắm, anh mua không nổi đâu, chỉ định nhờ anh mua cái bút chì kẽ mắt
– Ok em!
– Anh không đòi công à?
– Công cán gì em, chuyện lặt vặt mà!
– Nếu bút kẽ hợp ý em, em sẽ làm một bữa bánh tráng cuốn có nhiều lá tía tô rồi cuốn cho anh ăn
– Sao em biết sở thích của anh vậy?. Cảm ơn em, dù chưa được ăn!!!
– Nếu anh ngon miệng, em sẽ nhờ anh thêm một chuyện
– Chuyện gì nữa vậy em?
– Nhờ anh kẽ lại cho đôi lông mày..hì hì…!!!

Chuyện không có gì để nói, nếu như hôm nay tôi ngồi sao lại bài vở, không bắt gặp bài thơ viết vào 4 năm trước có ngữ cảnh tương tự như hôm nay. Dù ngày đó tôi chưa quen em.

Và cũng không có gì để nói thêm, là chính hôm nay, bọn học viên Khí Công cũ của Hamburg tổ chức họp mặt và thông báo là có làm gỏi cuốn có nhiều lá tía tô vì loại rau này đang mùa rộ lá để đãi Sư Phụ….


Bài Thơ viết năm 2013.
MẮT TÍA TÔ

Anh đang nghĩ
Mình sẽ làm gì khi đến được trong giấc mơ của em
Liệu có được thanh thản 
Ngồi tô lông mày cho em
Và kể về mảnh vườn trồng cây tía tô
Loài cây có thứ lá giải được bách độc
Loài cây có tinh dầu dẫn thuốc vào mười hai kinh mạch

Liệu có được thế không
Hay lại phải ngồi lau nước mắt
Nước mắt của em
Nước mắt nhỏ xuống để đưa tiễn những gì không thiết phải đưa tiễn

Mà chẳng sao
Chuyện gì anh cũng có thể làm được
Chỉ tiếc rằng
Thời nay người ta không dùng khăn mùi xoa để lau nước mắt
Nếu không anh sẽ kiếm một cái
Và thêu lên đó một cành lá tía tô
Nước gì mà lau chả khô

Là nghĩ vậy thôi
Chứ làm đếch gì có thể đến được trong giấc mơ của em
Nhưng đã lỡ nghĩ vậy rồi
Thì cứ vẽ lên cùi chỏ một đuôi lông mày
Rồi tô lên mà tự sướng
Với những chiếc lá tía tô
Lung linh giữa cái rổ
Trong âm hưởng của buổi chiều bánh tráng cuốn…

14.07.2013
TN

______

15.07.19
TN

SHARE