biết rồi. Em đã không tôi
tôi khoanh khố lá chạm môi nắng tàn
vay con chuồn ớt bay ngang
chút cay nêm đậm lại làn mắt chua
chiều nay dựa liếp phên thưa
cười cười thiếu chát giữa mùa chè xanh
biết rồi. Em đã thị thành
tôi loanh quanh nhớ cái nhành mồng tơi
lạy chiều bông cải về trời
ngày mai rụng xuống cho tôi nhuốm vàng
trầu cau cuối nẻo nhân gian
đội lên động hú gạ hàng cây mơ
em gieo hạt lẻ vật vờ
tôi sum sê cả bến bờ ngây ngô
chiều nay dựa liếp phên thưa
tôi còn nguyên cả bốn mùa xanh em
em rơi một thoáng cũ mèm
mới tôi tận cõi chưa quen nụ cười
chỉ cần vài tiếng buông lơi
tôi say tít tắp cạn lời lời bùa mê
em như đồng cũ tôi về
nhặt câu nghé ọ dạm thề cỏ may
xin em chút cuối đuôi mày
cho rau răm lại liếc cay cuối mùa
chiều nay dựa lớp phên thưa
em như gió đắng lạnh lùa qua tôi…
29.10.11
Thuận Nghĩa