Thơ làm từ 10 năm trước:
“ĐÀN SẾU KHÔNG BAY QUA”
Không còn tiếng đại bác
Nhưng người phu vẫn quét đường
Không còn em
Nhưng tôi vẫn lau dọn tình yêu
Mọi sự sạch sẻ đều mát mắt
Căn phòng không còn hạt bụi nào
Tình yêu bòng bong cái sự nhớ
Một chiều mùa hè
Nhiều chiều mùa hè
Tôi nhìn qua ô cửa
Bây giờ
Chỉ còn đợi
Những đàn sếu bay qua
Tình yêu bòng bong cái sự nhớ
Nhưng bầu trời thì ngập ngụa
Hình như đàn sếu đã theo đoàn người di cư
Trở về phương Bắc…
Người phu vẫn quét đường
Nhưng phố xá và những vỉa hè
Đã theo tiếng xe pành pạch đi về một miền quê nào nó
Lạnh lẽo hàng cây công viên không có đàn chim trú ở
Tôi cũng không muốn nhìn ra ô cửa nữa
Tôi muốn bước đi trên con đường vắng lặng
Như đi trên nỗi buồn của Phố
Đi đến tận cùng góc khuất của đời
Nơi em bước qua tôi
Như đàn sếu bay ngang qua bầu trời
Và không còn quay lại nữa
…
30.07.12
Thuận Nghĩa