…mù tôi mù cả suối khe
mù nơi cố quận cõi về mù tăm
em còn ở phía ngàn năm
tôi còn lận đận phía trăn trở mùa
KINH TRẦM
trời mù tôi cũng mù tôi
thâm thâm lá rụng rớt lời nắng phai
mù trời lóa một thành hai
em, tôi: ai đã rõ phai hình hài
soi mình một niệm thiện tai
như trăm kiếp trước còn dài tới nay
mù trời ngửa chẳng thấy tay
nắng luồn xâu sợi chỉ ngày vá đêm
bồ đoàn nhấp nhổm tơ mềm
ngả nghiêng vì một nụ hiền ngày xưa
chiều nay quì trước sân chùa
mù tôi mù cả một mùa tịnh chay
chiều nay trắng dã mắt ngày
nghe lời chém gó vẫn say chót mình
nén em thắp giữa bồng bềnh
khói yêu vẫn cuộn vào mênh mông tình
trời mù, mù cả chông chênh
mắt cay lá lóa trên nhành tịnh không
em còn ở mãi xanh trong
anh màu thu vữa dưới dòng cạn khô
vàng trời mù úa cơn mơ
gió chiêu hồn lá nắng phờ phạc mây
anh chưa tô được mi gầy
vuốt chưa nuốt sợi thơ ngây mái buồn
lấy hoàng hôn để thước khuôn
đo chiều mạc định nguồn cơn mấy bề
mù tôi mù cả suối khe
mù nơi cố quận cõi về mù tăm
em còn ở phía ngàn năm
tôi còn lận đận phía trăn trở mùa
kinh trầm niệm giữa nhặt thưa
phanh cơn gió chướng để lùa heo may
dù cho trắng dã mắt ngày
vẫn nương cỏ dại để lay hương đồng
trời mù, mù cả vô cùng
mù tôi mù tận muôn trùng mùa em.
04.08.11
Thuận Nghĩa