một hôm về đứng cuối ngàn
hình như em rụng thành tràng kinh tôi
…….
(tiếp theo)
108
nén này đốt những phân vân
cho muôn xa ấy thành gần kề bên
nén này cúi lạy dịu hiền
ngày sau đền tạ cõi miền thanh cao
109
kinh tôi lần chuỗi hạt nào
mà tràng cát bụi nhuốm màu nâu xưa
kinh tôi lần đã nửa mùa
nửa mùa sương khói nửa mùa ẩm ương
110
cội tùng vãn khách vô thường
thị đồng cũng đã chớm luồng nhạn bay
tôi tìm ngửa trắng bàn tay
hạt tam thế mộng đếm ngày rong chơi
111
kinh tôi lần chuỗi sao trời
tụng cơn gió mặn rặn lời mây chay
lần lần em vẫn bên say
lấn nghiêng bên tĩnh trôi ngày ất ơ
112
mai rồi công án bất ngờ
vai em chạm một sững sờ an nhiên
bởi nơi tận tột ảo huyền
chày nguyên sơ gõ ngộ tiền kiếp nhau
113
cần chi nối sợi dây gàu
để đo giếng cạn để đau cơi trầu
cần chi đợi phía bờ ngâu
nhịp mùa ô thước đội cầu nhân duyên
114
chi bằng chọn hạt ưu phiền
xâu thành chuỗi nhớ lần miền thăng hoa
mai rồi giữa vạt nhạt nhòa
cơn em đại định vỡ òa từ ân
115
muôn xa cũng ấy kề gần
rạch ròi đâu khác phân vân những gì
gần từ khi nhớm chân đi
xa từ độ lỡ thầm thì vấn vương
116
trang nghiêm quả kết buông tuồng
bình an gieo những thèm thuồng tịnh không
tội chi thắt mở cõi lòng
tội chi tụng niệm lo dòng tử sinh
117
biết đâu có lúc thình lình
mở trang bất tử tượng hình môi em
nhiên nguyên thắp lại ngọn đèn
soi trong dâu bể tìm nguồn suối khe
118
và khi rẽ đứng bên lề
thõng nhìn phố hội trôi về trầm kha
nương theo lửa ấm Lạc Hà
chẻ pho tượng Giác đốt tòa Đế Thiên
119
và về quì dưới dịu hiền
chắp tay đại định ngộ duyên chữ chờ
tóc em chảy một dòng thơ
rồi thuyền tạo tác rời bờ môi buông
120
để khi xuôi cuối hạ nguồn
sông trăng vục một mái buồn chèo đi
sóng tình quẫy mạn tư nghì
vỗ cơn đại hạnh cuốn đi bọt bèo
121
hình như dưới ngọn thác reo
giọt em trắng đổ mĩ miều lên anh
hình như cuối phía đầu cành
có câu kinh lá còn xanh lời nguyền….
(còn nữa)
11.10.11
tn