…Ta buồn như khóm trúc
Lao xao mùa lá khô
Có gì đâu nữa gió
Rít từng cơn đợi chờ
…
Ta đi trong rừng trúc
Dao rựa đã cầm tay
Xót vết thương thủa nọ
Sợ cây đau lúc này
Lẽ nào bao vết cứa
Chẳng thể nào nguôi ngoai
Thôi ta về đã nhé
Xót xa nào riêng ai…
(2014)
…Hồi đó đi tìm trúc để làm tiêu, thấy rừng trúc êm ả bình yên và đẹp quá nên không nỡ xuống tay với “em” nào hết. Lúc về tay không, người dẫn đường hỏi, không tìm được gốc nào à. Mình nói, rừng dịu êm quá không nỡ hạ đao. Người dẫn đường chỉ tay vào đầu nói, đồ điên. Mình kệ, mất mấy ngày lặn lội nhưng lòng thanh thản là được rồi… he…he…he…
03.11.21
Thuận Nghĩa