“…. Bất ưu lão bệnh tử lai, quản lai tài sắc tửu khố. Đồ giác nhăng dầu oa giốc, cam vi lợi tỏa danh cương. 
Nhật gian phí tận hãnh cầu, dạ lý phiên thành mộng tưởng

(…Không biết lo là già, ốm, chết đang theo sau, chỉ đắm đuối với rượu, gái, tiền của. Cầu cạnh đầu ruồi tai ếch, cam tâm làm nô lệ cho danh lợi ràng buộc . 
Ban ngày hết sức cầu may, nên tối đến chỉ biết chìm trong mộng tưởng.)

 Phổ Thuyết Sắc Thân- Khóa Hư Lục- Trần Thái Tông

     

DỊCH LỜI  “Phổ Thuyết Sắc Thân”

 “Cũng bởi vì tư duy nảy sinh, nhân duyên hội tụ nơi năm vùng nhận thức (Ngũ uẩn: Hình ảnh, Cảm nhận, Tưởng tượng, Hành động và Ý  nghĩ = Sắc -Thụ- Tưởng- Hành- Thức) mà tạo thành nên cái việc thân thể diện mạo nhận lầm là mình được sinh ra, hình dáng dung nhan hiện ra hư ảo. 

Quên mất sự thật chính đáng, quên gốc rễ cội nguồn, hiển hiện ra cái dối trá, hiện ra cái không thật.

Hoặc là con gái, hoặc là con trai, hoặc đẹp, hoặc xấu. Tất cả đều phóng túng để cho cái tâm trôi đi, chẳng ai nghĩ lùi lại trở về. 

Rong ruổi lang thang vô định ở đầu đường sống chết, bỏ mất bản chất chân thực của diện mạo chính mình (Bản lai diện mục). 

Vì vậy, cho nên chỉ chăm chú thừa nhận cái vỏ bề ngoài. Hiếm ai mà chuyên chú quay vào trong quan sát để nhận biết mình đích thực là ai, mình từ đâu đến, và mình sẽ về đâu. 

Từ khi mới  sinh ra cho đến khi trưởng thành, cứ u u mê mê, đi tới đâu cũng như người trong mộng kể chuyện mình nằm mộng (mộng trung thuyết mộng). Dập dờn, trôi nổi, bối rối, loay hoay, ngu ngơ, hối hả. Lấy sự mơ màng huyền ảo mà coi đó là chân lý, trái ngược với  cái lý của vô thường vô ngã

Chỉ là cán xương khô, mà nâng niu chải chuốt cài hoa đeo ngọc. Cái túi da bẩn thỉu hôi hám, thì phun hương đeo xạ, hun đúc thành hoa lan hoa huệ. 

Dệt lụa, cắt the, thêu gấm để bọc cái bị máu mủ, tô son điểm phấn cho cái thùng phân tiểu di động . Bề ngoài có trang điểm đến nhường nào rốt cuộc vẫn cứ là ô uế thối hoắc ở bên trong. Không biết lấy đó làm thẹn thùng, e ngại lại còn cứ mê man quyến luyến lấy cái thân dơ bẩn ấy. 

Các người ơi! các người chỉ như là tượng gỗ, máy quay, chỉ dựa vào một sợi tơ mê muội ấy để lôi kéo. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ là một cuộc sinh tồn bản năng, khi phóng đi khi thu lại có khác gì với một xác chết đâu. 

Tự mình nổi lên cái tâm, tính toán, so đo, cân đi, đếm lại, bởi năm yếu tố nhận thức. Rồi tranh lộn, đấu đá, tàn hại  lẫn nhau. 

Không biết lo là già, ốm, chết đang theo sau, chỉ đắm đuối với rượu, gái, tiền của. Cầu cạnh đầu ruồi tai ếch, cam tâm làm nô lệ cho danh lợi ràng buộc . 
Ban ngày hết sức cầu may, nên tối đến chỉ biết chìm trong mộng tưởng.”

Phổ Thuyết Sắc Thân – Trần Thái Tông

8-6-2012

thuannghia

 

SHARE