Home Khí công “MỖI NGƯỜI NÊN CÓ NHỮNG BÀI CA, NHỮNG KHÚC NHẠC CỦA RIÊNG...

“MỖI NGƯỜI NÊN CÓ NHỮNG BÀI CA, NHỮNG KHÚC NHẠC CỦA RIÊNG MÌNH…” (TN).

1275
0

“… Con người sinh ra là bản nhạc vĩ đại, là bài ca tuyệt vời. Nhưng con người cũng phải nhớ rằng, sinh ra không phải là Cuộc sống. Sinh ra là chỉ để trao cho bạn cơ hội để Sống, hoặc là Không Sống. Nếu bạn sử dụng sự Sinh ra một cách đúng đắn, bạn sẽ đạt được cuộc sống. Nếu bạn sử dụng nó không đúng đắn thì bạn chỉ sống trong buồn chán, đau khổ, kéo lê gánh nặng, không có vũ điệu cho chân bạn, không có bài ca trong trái tim bạn, và bạn sẽ không có khả năng dâng tặng điều gì cho đời…

…Khi tâm trí bạn tràn ngập những âm thanh từ ái, thì phía sau những âm thanh đó là sự tĩnh lặng tuyệt đối…”- Osho.

Với tiêu Lục mạch, tôi đã trao các cho bạn kỹ thuật điều khiển Âm thanh và cách Nhiếp âm trong từng Âm vực của Địa đại, Thủy đại, Hỏa đại, Phong đại, Không đại và Thức đại…. Bây giờ là lúc các bạn tự lắng nghe Tâm thức của chính mình để tự phiêu hóa, thăng hoa theo khúc nhạc của chính bạn…

Tuy nhiên, trong lúc mới khởi đầu sự phiêu hóa đó, bạn vẫn còn bỡ ngỡ với cách ký âm các “âm hưởng” của lòng mình, các “tiết tấu” của nhịp điệu cuộc sống riêng bạn. Tôi sẽ có một bài tập, hay nói cách khác là một “từ khóa” để có thể giúp bạn “khảy” lên những tiết tấu âm thanh của chính tâm thức bạn nhé!!!

Trên phương tiện ca từ của bài thơ “Uyên Nhiên” dưới đây, với tâm thức kính trọng, hàm ơn sự nhiên nhã, dịu ngọt, đằm thắm và lộng lẫy của người Phụ Nữ (Nhân dịp mồng 8 tháng 3 hì hì…) Trong tâm thức của tôi nảy ra những âm hưởng, những tiết tấu đầy ắp từ ái, trân trọng và thương cảm… và tôi đã mang vào tiếng tiêu Lục mạch để bày tỏ sự ngưỡng mộ của lòng mình…

Tuy nhiên những tiết tấu “nguyên sơ” này tôi chỉ mới phổ lên 2 khổ đầu của Bài thơ. Còn 3 khổ sau của bài thơ, tôi để dành lại cho các bạn, các Tiêu thủ của tiêu Lục mạch, hãy dựa vào các tiết tấu này để “tiếp nối” theo cách diễn đạt của chính các bạn.

Ca từ được rút ra từ bài thơ dùng để cảm âm như sau:

UYÊN NHIÊN

Nằm nghe gió là nằm nghe nắng

Gió thanh thanh nên lá rất hiền

Nằm nghe nắng là nằm nghe thở

Nắng lung linh như em thể kề bên

Khung cửa mở là tình cởi mở

Cởi xiêm y tình lộ nét đào nguyên

Ta mở cửa cho tràn chiều hớ hợ

Xóa vết người rước nắng rụng êm êm

Nằm nghe gió là nằm nghe em

Nghe em thở nghe chính mình trần trụi

Nghe thâm cung tóa tênh về lụi hụi

Môi cuộn chìm sâu bí sử uyên nhiên

Nằm nghe xuống là nằm nghe lên

Nghe thắc thỏm dấu buồn xiêu khua cội

Ta phủ phục ôm hoang trầm thú tội

Có một lần lỡ bước đến non tiên

(Có một lần bứt phá vạch u huyền…

…..

Nằm nghe nắng là nằm nghe quên

Nằm nghe em là nằm nghe đời

Nghe tưởng niệm rêu màu vầng sương khói

Nghe phong linh phe phất miền hú gọi

Nghiêng ngọ về phiêu hóa nhánh tinh khôi…

(Bài thơ này tôi viết vào tháng 4 năm 2009, có sửa lại vài chữ).

Chiều nay, lúc 19 giờ, theo múi giờ Việt Nam, tôi sẽ trực tuyến chia sẻ với các bạn “từ khóa” những tiết tấu còn nguyên sơ ở 2 khổ đầu để các bạn có cơ sở “viết tiếp” các tiết tấu theo cách của các bạn cho tiêu Lục mạch mà bạn đang có.

(Bài này sẽ được ký âm theo cách ký âm của Âm nhạc hiện đại cho các bạn dễ ứng dụng theo các loại tiêu mà các bạn đang có…)

Hẹn các bạn chiều nay lúc 19 giờ nhé!!!

07.03.21

Thuận Nghĩa

SHARE