Có rất nhiều cái chết được cảm nhận trước như một điềm báo. Có những hiện tượng sinh học khác lạ sẽ xẩy ra xung quanh người đang có cuộc sống bình thường. Nhưng họ sẽ từ giả cõi đời này trong một tương lai rất gần. Có thể là một cơn đột quị. Có thể là một cơn đột tử không có nguyên nhân. Hoặc chết vì một bệnh nan y, vì một tai họa thiên tai, một tai nạn giao thông, hoặc là một viên đạn, một mảnh bom hay là một sự cố rủi ro nào đó.
Và đôi khi chính người đang khoẻ mạnh bình thường họ cảm nhận được trạng thái tâm lý của mình có những thay đổi bất an khác biệt, hoặc là sự trầm cảm lo lắng, sầu muộn vơ cớ. Hoặc là sự bồn chồn lo âu, não nề. Hoặc là cảm giác phiền muộn day dứt như đứng trước một cuộc chia ly….
Tất cả sẽ được chính người thân của người quá cố đúc kết lại trong sự đau thương tiếc nuối. Những hiện tượng dị thường xảy ra trước lúc người xấu số về thế giới bên kia người ta thường gọi nôm na là “điềm báo”.
Vậy thì “điềm báo” có một cơ sở thực tế nào không? hay đó chỉ là những sự ngẫu nhiên được kết tập lại và thổi phồng lên thành một hiện tượng lạ mang tính chất huyền bí?
Theo các chuyên gia người Mỹ nghiên cứu về hiện tượng chết và hiện tượng cận tử như William Green, Stefan Goldstein và Alex Moss thì: Các kết quả nghiên cứu, thực nghiệm và thống kê cho thấy, rất nhiều người đoán trước được cái chết của mình. Mà hiện tượng rõ nét nhất là thời gian ngắn ngủi trước khi cái chết bước đến, nhiều người thường trải qua một trạng thái trầm uất có thể kéo dài từ một tuần cho đến nửa năm
Y học cũng cho rằng, sự sầu muộn lạ lùng này xảy đến do những thay đổi hoóc môn trong cơ thể gây ra. Đặc điểm tâm lý của hiện tượng mà bề ngoài như là sự chán nản vô cớ này là sự chuẩn bị của hệ thần kinh trung ương cho sự rời khỏi cõi đời không tránh khỏi
Còn các nhà khoa học thì đã nghiên cứu vấn đề này trong phòng thí nghiệm. Cho thấy rằng trước khi chết, các tế bào của cơ thể đang sống phát ra một loạt mạnh các tia phóng xạ bất ngờ.
Chính nhà vật lý học người Ba Lan, Janusz Slawinsky cũng cho rằng, luồng sóng khá mạnh này có thể chứa đựng thông tin về sinh mạng của một cơ thể sắp chết và cũng có thể bảo lưu các mẩu ý thức và ký ức.
Chính những loạt phóng xạ bất ngờ, luồng sóng sinh học mạnh khác thường phát sinh ra từ tế bào của người sắp chết đã phóng vào trong không gian xung quanh người chết một năng lượng khá thần bí. Những luồng năng lược sinh học này có chứa đựng các thông tinh về thể trạng, tinh thần, ý thức, ký ức, và nội hàm của người sắp chết. Nếu nguồn năng lượng phóng xạ sinh học này đủ mạnh, thì nó có thể xuyên thấu qua mọi trở ngại của vật chất và khắc in những “thông số” của nó vào không gian xung quanh của người sắp chết.
Những vật dụng và cảnh quan xung quanh người sắp chất sẽ như một bộ nhớ tự nhiên, khắc khi dấu ấn thông tin từ nguồn phóng xạ tế bào có lưu trữ các mẫu ý thức và ký ức của người chết.
Do một điều kiện thiên nhiên nào đó, hoặc là một chấn động tương tác ngẫu nhiên, như một cú “klick” vào một nút bấm vô hình và làm hiển thị lại những thông tin do luồng phóng xạ kia đã ghi vào “bộ nhớ” của thiên nhiên từ trước. Thông tin về sinh mạng, các mẩu ý thức và ký ức của người chết được hiển thị trở lại. Có thể đó là hiện tượng “ma” hay là “vong” mà người đời thường nhắc đến, như linh hồn của người chết vẫn còn hiển diện thực sự ở đâu quanh chỗ đó.
Đó cũng chính là tư liệu và nền tảng mấu chốt cho những nhà ngoại cảm thực sự, cảm nhận được thông tin từ và sự “tồn tại” của những người đã khuất, dù đã hàng chục, hay hàng trăm năm trôi qua. Sự cảm nhận này chính xác hay thiếu chính xác, thời gian đã lâu hay chưa lâu…không những phụ thuộc vào năng lực tiếp nhận sóng phóng xạ đặc biệt này của nhà ngoại cảm, mà còn phụ thuộc vào “chất lượng” của bộ nhớ thiên nhiên xung quanh cảnh quan của người đã chết, và phụ thuộc vào cả “chất lượng” của nguồn phóng xạ từ tế bào của người sắp chết phóng ra lúc đó.
Còn theo niềm tin của người phương Đông, con người là một sinh vật có hai thể mạnh và yếu cấu tạo nên sự sống của họ. Thể mạnh làm nên thể xác con người. Còn thể yếu cấu thành tinh thần, vô hình, bao bọc linh hồn. Cái chết chính là sự tách biệt thể yếu khỏi thể mạnh.
Thể yếu có vầng hào quang (Aura) mà chỉ những người có kinh nghiệm chẩn trị bệnh lý, có sự trải nghiệm về tâm linh hoặc năng lực ngoại cảm mới thấy được.
Sự phát xạ từ hào quang này cho phép người thầy thuốc, nhà ngoại cảm, “thầy bói” có thể chẩn đoán được tình trạng sức khoẻ của một người, và do đó, cũng có thể nhìn thấy trước được cái chết. Vì vậy chẳng có gì là ngạc nhiên, khi có một người nào đó báo trước cái chết cho một người khác.
Thực ra các trạng thái tâm lý và tư duy của con người mà Y học Á Đông gọi là Thất Tình (7 trạng thái tình chí: Bi, Hỷ, Nộ, Ưu, Tư, Kinh, Khủng = Buồn Chán, Mừng Vui, Giận Dữ, Lo Lắng, Nghĩ Ngợi, Lo Sợ, Khiếp Hãi) luôn có biểu hiện ra ngoài thần sắc của con người. Và nó cũng là một phần kiến cấu nên vầng hào quang (aura) bao phủ xung quanh thực thể và cuộc sống của cá thể đó.
Mỗi một loại tình chí (trạng thái tâm lý và tư duy), đều có một sóng ánh sáng và màu sắc khác nhau. 7 loại tình chí đó, có màu sắc đặc thù biểu tượng như 7 màu sắc của cầu vồng kiến tạo nên lớp “Thần Khí” (Hào quang= Aura) bao quanh một cơ thể có đời sống hiện hữu.
Tuy nhiên 7 loại “Thần Khí” (hào quang) đó không sắp xếp theo thứ tự như 7 màu sắc cầu vồng. Và đương nhiên cường độ ánh sáng của Thần Khí cũng không phải giống nhau. Mà quá trình sắp xếp 7 loại thần khí đó, và cường độ hiển thị của nó phụ thuộc hoàn toàn vào trạng thái tâm lý và trạng thái tư duy của từng cá thể riêng biệt.
Có nghĩa là hào quang rực rỡ hay mờ nhạt. Thần khí tươi nhuận, sáng sủa hay đen tối, u uất. Đều tùy thuộc vào tình trạng cơ thể và trạng thái tâm lý của cá thể đó.
Bởi vậy với một người có sự trải nghiệm trong vấn đề chẩn đoán “thần khí” trong mạch lý Y Khoa, hoặc là một nhà ngoại cảm, một nhà phân tâm học, một người hoạt động trong lĩnh vực tâm linh, và thậm chí là một người từng trải trong giao tiếp họ cũng rất dễ dàng nhận biết ra những “thông số” về thể trạng cũng như ý thức của người đối diện hay đối tác giao tiếp.
Một người có tâm địa hiền lương, có đời sống an lành hạnh phúc…đều có một vầng hào quang rực rỡ, tươi nhuận, sáng sủa và rất dễ gây cảm giác gần gũi, thân thiện, an lành với người đối diện
Người có tâm địa ác độc, hay đang có sự đố kỵ ghen ghét, thù hằn và giận dữ. Cho dù họ có che đậy bằng những lời nói mỹ miều, bằng những hành động có biểu hiện “từ thiện” đi nữa thì họ cũng không thể nào che khuất được cái vầng aura loạn lạc, u tối, rối rắm và bất an quanh họ được.
Tôi có thể nhận biết ra tình trạng của 7 loại tình chí của người đối diện thông qua màu sắc và trạng thái vầng aura xung quanh họ. Đó là nghề của tôi, tôi đã từng học về điều đó, từng ứng dụng hiểu biết đó cho nghề nghiệp của tôi trong từng giờ, từng ngày làm việc và mưu sinh suốt cả quãng đời tôi đã sống. Đó không phải là tài năng, không phải là năng lực đặc biệt. Đó chỉ đơn thuần là một đòi hỏi bắt buộc phải có với nghề nghiệp của tôi mà thôi.
Không phải tôi cố tình đem cái kinh nghiệm nghề nghiệp đó ra để phán xét. Hay nói cách khác tôi cố tình đem cái “bệnh nghề nghiệp” ấy ra để đổ vạ lên trên mối tình giữa tôi và em đang rạn vỡ.
Mà thực sự tôi đã nhận ra vầng hào quang sáng lạn tươi nhuận của em trước lúc quen biết tôi đã thay đổi. Ánh sáng thần khí của các trạng thái tình chí Bi, Nộ, Ưu, Tư trong vầng aura xung quanh em đã thay đổi theo chiều hướng tăng dần cường độ. Nó đã làm mất vẻ sáng sủa tươi nhuận của vầng hào quang bao quanh cuộc sống của em trước khi em quen tôi
Tôi hoàn toàn không trách em. Vâng, đó là sự thật, tôi không hề phiền trách em một tý nào. Tôi chỉ tự trách mình. Tại sao mình lại không thể làm cho vầng hào quang của trạng thái vui tươi an lành nơi em sáng sủa lên. Tại sao tôi chỉ có thể làm tăng lên cường độ thần khí của các loại tình chí Bi, Nộ, Ưu, Tư nơi vầng aura của em. Quả thật tôi là một người thất bại.
Cảm giác tội lỗi này cũng đồng thời làm cho thần khí của loại tình chí Ưu, Tư, Kinh, nơi vầng aura của tôi theo đó mà hoạnh phát, tỏa ra nhiều hơn. Điều đó làm cho vầng hào quang bất an của tôi tăng lên, và vầng hào quang tự tại an nhiên nơi tôi suy giảm và tàn lụi đi nhanh chống. Tôi đã đi ngược lại với tôn chỉ của đời sống hạnh phúc của chính mình.
Tình yêu trong tôi vốn tồn tại như một sinh linh, nó cũng có một sinh mệnh như sinh mệnh của chính tôi đang tồn tại giữa thế gian này.
Tình Yêu của tôi đang đón nhận những điềm báo, trước ngưỡng cửa sinh tử. Có thể những luồng phóng xạ từ những “tế bào tình ái” đang phóng ra hết cỡ để lưu trữ vào đâu đó trong thế giới xung quanh tôi. Có thể “bộ nhớ” đang lưu trữ luồng phóng xạ mang thông tin của ký ức sinh mệnh tình yêu là một tiềng thở dài hoặc là một câu thơ.
Tôi lại bắt đầu nghe tiếng loảng xoảng của hồn Lục Bát dội về. Ở nơi đầu câu 6 hay ở nơi cuối câu 8 nào đó, tôi thấy tôi đang dang tay vẫy, tiễn đưa một hình hài.
Mùa Trăng Tròn Tháng Chạp
thuận nghĩa
11.01.12