1.
Nhiều học viên, đệ tử… và bạn bè thân hữu, gọi điện, nhắn tin hỏi trong đợt lũ quét, lũ chồng lũ này… gia đình tôi ở quê có bị sao không?. Tôi cũng không biết trả lời sao. Vì một trong những “rốn lũ” của miền Trung, từ khi mùa lũ quét, sạt lở… năm nay bắt đầu hoành hoành thì lưu vực hạ nguồn sông Kiến Giang, của huyện Lệ Thủy là nơi bắt đầu mùa lũ sớm nhất, dữ dội nhất, và mức nước lên cao báo động nhất, và hiện nay cũng đang nằm trong vùng có lượng mưa lớn nhất, và cũng theo dự đoán của Thủy văn, thì trong những ngày tới mưa nguồn vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm.
Hình ảnh đính kèm là hình ảnh mới nhất của hạ nguồn sông Kiến Giang mà tôi vừa nhận được từ Chị gái tôi, và hình ảnh dòng trạng thái trên Facebook của cháu trai, con anh ruột tôi ở Lệ Thủy. Quê tui đó…
Không phải chỉ có mùa lũ này, Quê tôi từ ngàn xưa đến nay, năm nào chả có vài ba cơn lũ như vậy. Thiệt hại năm nào mà không trầm trọng vì mưa bão. Dân quê tôi được tôi luyện kỹ năng sinh tồn sống chung với mưa bão, lũ quét từ hồi mới lên hai lên ba…. Hy vọng rằng “Kỹ năng” sinh tồn này vẫn còn được truyền thừa đến cho đến thời đại “kỹ thuật số” này để giảm thiểu tối đa nhất nhất về thiệt hại tài vật và con người…
Sau những cơn lũ chồng lũ, lũ dầm… theo qui luật của tự nhiên thì sẽ có bão quét và “nước hậu” để “dọn dẹp” bùn phù sa. Nghe tin tức thông báo rằng, có một cơn áp suất nhiệt đới đang hình thành bão lốc và hướng trực diện vào vùng đang bị mưa lũ của miền Trung. Cũng hy vọng rằng Dân mình không “quên” cái qui luật này của Tự nhiên để chủ động đối phó với tình trạng “Hậu nước bạc”.
2
Điện thoại hỏi thăm một thằng “em út” đồng hương, trước đây thường hay lo cái vụ quyên góp từ thiện ở cộng đồng “Hội đồng hương”. Nó nói, nó không làm nữa, vì quá nhiều thị phi, và còn bị rắc rối với chính quyền và pháp luật nữa. Tôi gắt: Là dân sông nước, giang hồ… trải qua bao nhiêu sinh tử của đời người như vậy mà đến nay mày vẫn không vượt qua nổi cái “hiệu ứng bầy đoàn” của cộng đồng mạng ấy thì mày quá tệ. Khi đã muốn làm một cái gì đó có ích cho số đông xã hội, thì những thị phi, xoi móc, xỉa xói của những thiểu số hẹp hòi đố kỵ là “cái đinh”. Không đạp lên thị phi thì làm sao mà bước lên trên con đường mình muốn đi được. Kệ con bà chúng, mày cứ âm thầm, lầm lũi mà tiến tới trên con đường mình đã chọn. Nam nhi trượng phu mà ngã gục trước những thứ tào lao chi khiên đó là quá hèn. Nó dạ. Nhưng nghe rằng tiếng “dạ” cũng không mấy “hoành tráng” lắm.
….
20.10.20
TN