Thơ Tình phát nữa….
AO NHÀ VỚT ĐẠI CHÚT QUÊ CÒN THỪA
bùn. Anh đã đánh sạch ao
mù. Trời đã hóa mưa rào từ lâu
sông Ngân Fây- búc bắc cầu
mà sao Em tận đẩu đâu chưa về
ao nhà. Ừ đó chân quê
thấm mưa anh đợi bốn bề mù tăm
trầu cay giấc cũ bà lằn
hầm trong cơn nhớ mãi trằn trọc khuya
sóng còn ì ộp bên đìa
dậu thưa vẳng tiếng tắc kè gọi đêm
chò hỏ bó gối chờ em
dưới ao cá móng tỏm tèm lòng tong
bị còn vai hẫng bà còng
thị kia đã rụng đầy lòng đại gia
con bà nó! Cứ ao nhà
có mà ngồi gãi hết cha nó ngày
gừng giờ hóa chất nỏ cay
muối thì nhiễm độc còn chày cối không
đánh ao bùn đẩy lòng vòng
hóa mù mưa đã thành dòng phố đau
trầu cau ơi hỡi trầu cau
miếng têm đỏ chát màu Tàu Khựa kia
Em không về thì anh về
ao nhà vớt đại chút Quê còn thừa…
07.10
tn