…“Một hôm em chim chiền chiền
Chinh chích trên cành bông lau
Được không?… Xin làm ngọn gió
Nâng em sải cánh qua đầu
Được không?…Xin làm giọt nắng
Tô em sải cánh muôn màu…
Một hôm em chuồn chuồn ớt
Về cay cay chín lại đời
Anh tô lên hoàng hôn đỏ
Hẹn một chân trời sinh sôi
Một hôm em về là vậy
Nhẹ nhàng đưa những tao nôi
Anh như những ngày thơ dại
Bình yên trong tiếng ru hời…“
Trích trong „Chuồn Ca“.
Nếu bạn chỉ nhìn thấy vẻ đẹp mong manh kiều mị của bông lau qua dáng vẻ trắng phau bồng bềnh trong gió của nó, thì bạn chưa hiểu gì về bông lau cả. Cũng như thể bạn nhìn thấy hoa sen thanh tao, đài các và dìu dịu hương thơm tinh khiết mà bạn chưa nhận biết ra được vẻ đẹp dũng mãnh chuyển hóa từ bùn nhơ ô trược của nó vậy.
Và cũng như thể bạn ngâm bồn, chà xong gót chân hồng hào, mịn màng của bạn, mà bạn lại không cảm nhận được vẻ tươi ngon của nó thì thật là khiếm khuyết… vì quả thật nó tươi ngon hơn cả môi hoa hậu nhiều. Môi hoa hậu còn có vẻ hăng hăng mùi danh lợi và tanh tanh mùi đại gia, chứ gót chân hồng, nõn nà sau khi chà chân xong bạn sẽ cảm nhận được sự ngon lành của thoải mái và khoan khoái. Ngon thế mới gọi là ngon chứ…He…he…he….
07.12.20
TN