anh ngồi đó với mảnh tình dúm dó
miền nhiên sơ đã toe toét mất rồi
bao thăm thẳm là trở thành rối rắm
vũng tương tư cạn kiệt nẻ trên môi
em lúng liếng nên anh đành liểng xiểng
không lên ngôi, chưa kề cận chỗ ngồi
mùa hạnh ngộ hoa nơi nào cũng rộ
chỉ nơi anh sỏi đá kết thành đôi
mùa hạnh ngộ ươm nuột màu hoa đỏ
nắng miên man chín tím cánh phượng bầm
anh ngồi đó lật lại từng lá nhớ
quán tên em để chứng quả tình thân
em lồng lộng nên anh đành lọng cọng
bến tương giao chưa kịp đậu lần nhau
anh ngồi đó lao xao mình với gió
gom góp em cho đủ phép nhiệm màu
bao mường tượng để trở thành luống cuống
khi như nhiên thấu ngộ cuối nẻo tìm
anh ngồi đó và cầu mong hướng gió
để dư âm về đầy đặn phong linh…
07.05.20
Thuận Nghĩa