Xin lỗi!!!… rất xin lỗi vì những lời lẽ và cách viết “thô lậu”. Nhưng đó….để chứng tỏ rằng tôi cũng là một “tín đồ”, một “fan cuồng” với những tác phẩm Võ hiệp kỳ tình của Ông.
Rất thật tâm, kính cẩn nghiêng mình trước Vong Linh của một người đúng nghĩa là Vĩ Đại thật sự, với ngọn bút tài hoa lưu danh thiên cổ.
Cũng xin lỗi luôn những bạn đọc “nhã nhặn”, khi tôi đăng lại 2 truyện ngắn phóng tác từ những nhân vật huyền thoại trong các tác phẩm Võ Hiệp của Kim Dung. Truyện viết cách đây đã nhiều năm. Thành thật xin lỗi….
01.11.18
TN
VÕ LÂM TRUYỀN KỲ (truyện ngắn)
27 Tháng 2, 2012 lúc 06:38
Lúc Ân Tố Tố vợ của Võ Đương Ngũ Hiệp Trương Thiếu Sơn, găm mũi kiếm vào ngực để theo chồng về chầu ông vãi, trước lúc trút hơi thở cuối cùng có trăng trối với thằng con lúc đó mới 10 tuổi là Trương Vô Kỵ một câu….
Thằng nhỏ lớn lên trôi nổi giang hồ, quên mất lời Mẹ dặn, bang giao với rất nhiều Mỹ Nhân danh chấn giang hồ đồng đạo võ lâm về tài sắc, như Ân Ly, Tiểu Siêu, Chu Chỉ Nhược..v ..v..Cho đến lúc thoái ẩn giang hồ, về Hồ Diệp Cốc làm nghề lang băm bốc thuốc, lúc rảnh rỗi ngồi tô lông mày cho vợ là Triệu Minh công chúa, mới nhớ lại lời trăng trối của Mẹ năm xưa mà than rằng: “Đù má, cái thời mình làm Giáo chủ Minh giáo và Minh chủ Võ lâm sao mà ngu thế nhể”.
Triệu Minh nghe chồng than vậy, trợn tròng lên hoạch hoẹ: “Địt mẹ, ông nói vậy là sao, ông chơi chán rồi đừng có mà vơ đũa cả nắm nhé“. Trương Vô Kỵ thấy Triệu Minh nổi cơn tam bành, liền cười hề hề,thò tay bóp vào mông của Triệu Minh một cái nói: “Chỉ từ khi anh offline được với cái này, mới được khôn lên đới“.
Chuyện này lão Kim Dung thối tai không chép lại trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký, nhưng anh hùng hảo hán khắp hắc bạch lưỡng đạo, và dân gian cứ truyền tụng mãi, nên đã trở thành một Võ Lâm Truyền Kỳ danh chấn thiên hạ cổ kim
Lúc vua Càn Long du Giang Nam, tới Động Đình Hồ nghe được truyền kỳ này, cho người khắc lên vách đá của núi Phụ Tử câu thơ: “Một đời ngang dọc núi sông/ Mà sao đứng trước cái mông vưỡn thèm“
Không biết là do chủ ý của Càn Long hay là do người thợ đục đá khắc sai, mà bài thơ, đáng ra phải là chữ “Vẫn” nhưng lại khắc thành chữ “Vưỡn”.
Người đời sau, cũng vì chữ “vưỡn” này mà tốn không biết bao nhiêu là giấy mực. Có một vị Giáo sư Tiến sĩ Ngôn ngữ học người Hà Bắc, trong luận án nghiên cứu “Thơ Bắt Nguồn Từ Đâu”, cho rằng, Thơ Hậu Hiện Đại có nguồn gốc từ thời nhà Thanh và ông ta đã lấy chữ “Vưỡn“ trong bài thơ của Càn Long khắc trên núi Phụ Tử ở Động Đình Hồ làm minh chứng.
Luận cứ này, bị các học giả phương Tây và báo chí mạng, nhất là trang Facebook kịch liệt phản đối. Họ cho rằng không thể chỉ vì một câu thơ về cái mông mà nói thơ Hậu Hiện Đại bắt nguồn từ đời nhà Thanh được.
Vị Giáo sư nọ, sôi tiết, lên mạng viết trong trang Blog cá nhân của mình là: “Các ông biết đéo gì về Thơ mà bàn”.
Vụ này giang hồ đồng đạo, anh hùng, thảo khấu tứ phương, người nào có tý chữ cũng cho rằng mình bị xúc phạm, nên thi nhau ném đá cho vị Giáo sư kia tới chết.
Cái chết do bị ném đá của ví Giáo sư kia làm chấn động cả thế giới. Liên Hợp Quốc vào cuộc, và làm dấy lên phong trào chống tử hình bằng phương pháp ném đá.
Phong trào này đụng chạm đến kinh Koran của người Hồi Giáo, cho nên dẫn đến tình trạng nổi loạn ở các đất nước Hồi Giáo này.
Tình trạng nổi loạn này dần dần thoái hóa thành phong trào đấu tranh Dân Chủ ở Bắc Phi, làm cho thế giới lúc nào cũng bị đe dọa trong lò lửa của chiến tranh.
Lại nói, ở trên Hồ Diệp Cốc, hồn ma Trương Vô Kỵ, tỉnh lại, lại cười hề hề, lại thò tay bóp vào mông của Triệu Minh một phát nói: ” Đù má, không ngờ cái mông của em lợi hại thật”
27.02.12
TN
QUÌ HOA BẢO ĐIỂN LIỆT TRUYỆN (Kiếm Hiệp Cách Tân)
18 Tháng 12, 2011 lúc 15:07
Hồi 1:
Ngưu Gia Thôn một chiều mùa đông
Vì nạn ô nhiễm môi trường, tầng ozon của khí quyển bị thủng nhiều lỗ. Lỗ nhỏ thì bằng núi Chung Nam, lỗ vừa thì bằng Đào Hoa Đảo, lỗ lớn thì bằng Ngũ Đài Sơn, có nhiều lỗ toang hoác bằng cả nước Đại Lý .
Vì vậy mùa đông ở Ngưu Gia Thôn không còn lạnh và gió tuyết bao phủ như cái thời của Dương Thiết Tâm, Quách Thiếu Thiên và Trường Xuân Tử Khưu Xứ Cơ đến đây lánh nạn chinh chiến Kim- Tống nữa.
Vùng biên giới đèo heo hút gió này, cũng không còn là một thôn ải quạnh quẽ . Ngưu Gia Thôn đã trở thành một địa danh lừng chấn giang hồ, nên đã được nhà nước tấn phong thành di tích lịch sử cấp quốc gia, vì vậy nơi đây trở thành một điểm du lịch sinh thái, thu hút rất nhiều khách thập phương.
Không những các anh hùng hào kiệt trong giang hồ tụ hội về đây mua đất lập trang trại, mà các tao nhân mặc khách ở khắp chốn thị thành cũng hiếu kỳ đến để thưởng lãm một một vùng đất đã dựng nên nhiều huyền thoại khét tiếng trong võ lâm Trung Nguyên. Ngưu Gia Thôn đã trở thành một thị trấn du lịch phồn hoa đầy hấp lực.
Trong một căn hộ 2 tầng ở gần xóm Lò Rèn. Nói là xóm chứ thực ra bây giờ đã trở thành một khu phố sầm uất, vì để tưởng niệm đến một thời hoành tráng của hai họ Quách-Dương nên người ta vẫn giữ lại cái tên xóm Lò Rèn như vậy.
Căn hộ mặt tiền, có khuông viên đất rộng rãi, được trồng tỉa các loại kỳ hoa dược thảo, như hoa tình đem từ Tuyệt Tình Cốc, trà đại đóa đem từ nước Cô Tô của dòng họ Mộ Dung, hoa đào màu khói lam chiều đem từ Đào Hoa Đảo đến, đặc biệt là các loại thảo dược quí đem đến từ Hồ Diệp Cốc.
Trong các loài kỳ hoa dược thảo đó, rực rỡ nhất vẫn là các giò phong lan được đột biến gene từ các giống lan ở Pleyku lấy từ am Đạo sĩ họ Văn. Những giò phong lan này vòi hoa nở ra từ dưới gốc như kiểu hoa đậu phụng, chứ không đâm vòi ra từ các kẽ lá như loại hoa thường. Căn hộ đó là của vợ chồng hiệp lữ Tiểu Long Nữ và Lệnh Hồ Xung.
Kể từ ngày vết thương trên cánh tay cụt của đại hiệp Dương Quá bị nhiễm trùng, do đại hiệp quá chủ quan là trong tay có Hắc Nhục Đoạn Thạch Cao, nên không dùng thuốc trụ sinh của Pháp, vì vậy vết thương lở loét, ruồi nhặng bu đầy mà sinh ra nhiễm vi khuẩn HIV.
Đại hiệp chán đời sinh ra tật cờ bạc, suốt ngày chôn vùi trong các sòng bài, không màng gì chuyện giang hồ, nợ nần chồng chất không trả nổi, và nghe đâu bị giới đại gia bên Căm Bốt dùng Đồ Long Đao chém chết trong một Casino ở biên giới.
Tiểu Long Nữ không màng đến sống chết của Dương Quá, vì đã từ lâu nàng coi như chàng là đồ bỏ đi. Nàng đã tái giá có hôn thú hẳn hoi với một vị anh hùng lừng danh của phái Hoa Sơn là Lệnh Hồ Xung, và cũng theo trào lưu của hào kiệt giang hồ, vợ chồng nàng dọn đến Ngưu Gia Thôn, mua trang trại và mở lữ quán kèm karaoke ôm.
…Tiểu Long Nữ nêm lại nồi bún bò Huế, rồi múc một ít đưa cho chồng nếm thử. Lệnh Hồ Xung đang ngồi gõ laptop, một tay cầm chai cuốc lủi Gò Đen đang lẩm bẩm:
– Con bà nó! cần quái gì Hồng Hoa Tửu hay Nữ Nhi Hồng, Mai Quế Lộ, cần chi rượu ngâm Cửu Hoa Ngọc Lộ Hoàn, hay là ngâm Nhất Dạ Lục Giao Sinh Ngũ Tử, bố cứ cái original Gò Đen này cũng đủ phê rồi.
Khi thấy Tiểu Long Nữ đưa vá nước lèo bún bò Huế cho chàng nếm, Lệnh Hồ Xung nhăn mặt không vừa lòng, nhưng vì chiều bà vợ xinh đẹp đoạt được từ tay của Thần Điêu Đại Hiệp Dương Quá, chàng cũng miễn cưỡng hớp một hớp, nhăm nhắp lưỡi và nói:
– Hơi thiếu ngọt Long muội ạ!
Từ ngày về sống chung với Lệnh Hồ Xung, biết chàng là quái kiệt giang hồ có nhiều đức tính quái đản như dở hơi. Nàng cố chịu đựng để cho cơm lành canh ngọt, nhưng dạo này, nàng thấy Lệnh Hồ Xung càng ngày càng kỳ lạ, không còn khơi khơi ruột ngựa, và tưng tửng phớt đời như hồi xưa nữa. Nàng càng ngày càng thấy Lệnh Hồ Đại Hiệp của nàng, càng tỉ mỉ so đo hơn trong cuộc sống, tuy cái tính háo nhậu vẫn như xưa, nhưng tính tình thì không còn hào phóng như trước. Chàng bắt đầu căn ke tính lỗ tính lời cả trong từng câu nói, chàng đâm ra nhiều chuyện và hay hóng hớt chuyện người khác.
Ngày xưa chàng không màng chi đến chuyện ăn mặc và trang phục, thì nay chàng bắt đầu tăm tia hàng hiệu, và áo quần, giày vớ bắt đầu sắm các loại đủ màu hoa hoè hoa sói. Trong cách ăn uống cũng vậy, ngày trước chàng thích ăn mặn và cay, giờ thì đâm ra hảo các đồ chua, đồ ngọt.
Như nồi bún bò Huế này cũng vậy, nàng đã tận tâm lục tìm hết mấy kệ sách trong tàng kinh các ở Cổ Mộ. Trong phần nữ công gia chánh mà Vương Trùng Dương đúc kết ra từ Cửu Âm Chân Kinh, khắc trên vách Cổ Mộ có ghi rất rõ cách nấu bún bò Huế gia truyền. Nàng cứ theo công thức đó mà nấu, thế mà chàng vẫn nói là thiếu ngọt. Nàng rất thất vọng bụng bảo dạ :- ” Tiên sư bố nó, bà nấu bún bò Huế, chứ có phải nấu chè thập cẩm đéo đâu, mà bảo thiếu ngọt “. Nghĩ vậy nhưng nàng cũng mở chạn tìm đường để nêm lại cho hợp ý của cao đồ phái Hoa Sơn.
Cân đường mua hôm qua vừa mới bỏ vào thẩu hồi sáng đã hết sạch, chắc lại là cha con Lệnh Hồ ăn vã hết rồi chứ gì. Nàng bực mình réo thằng con trai đang luyện công bằng game.
– Trương Vô Kỵ, chạy ra quán bà Tiểu Siêu đầu ngõ mua cho mẹ cân đường.
Trương Vô Kỵ đang hứ hự, uỳnh uỵch đánh lộn với gameboy, không thèm ngẩng đầu lên nói:
– Sao mẹ không bảo bố đi mua mà bảo con, mẹ không thấy con đang luyện Hàng Long Thập Bát Chưởng đây à
Lệnh Hồ Xung nghe con trai nói vậy sừng sộ hét lên:
– Thằng ôn dịch nghiệt chủng của phái Võ Đang kia, mẹ mày sai mày thì không chạy lẹ nhanh cho rồi, còn bán cái sang cho tao nữa hả, mày có tin là tao cho một chiêu Bình Sa Lạc Nhạn Thí Cổ Hướng Hậu bây giờ không?
Trương Vô Kỵ ngẩng đầu lên cười khanh khách đáp lời bố:
– Xưa rồi bố ạ, mấy cái chiêu quèn của Độc Cô Phong ấy bây giờ lạc hậu rồi, thời đại số bây giờ ai mà thèm chơi mấy cái chiêu cổ hủ trong động đá Ngọc Linh Phong ấy nữa, ngon thì bố cứ thử vài chiêu xem sao.
Lệnh Hồ Xung nghe thằng con mất dạy nói vậy, đang gằm đầu vào màn hình xem ảnh bảo vệ môi trường của Ngọc Trinh, từ từ vươn vai đứng dậy, hai chân bước ra hai bên xuống tấn, hít một hơi dài xuống đan điền, vận khí hỗn nguyên bích lích, tung vào mặt thằng con một cú Lạc Anh Chưởng.
Trương Vô Kỵ, thối lui lách mình sang phía tả, dùng chiêu Thần Long Bái Vĩ hất nhẹ chưởng lực của Lệnh Hồ Xung ra ngoài cửa.
Lạc Anh Chưởng là thứ chưởng lực ôn nhu, thu phát rất nhẹ nhàng. Lệnh Hồ Xung đã luyện đến 12 thành công lực, nên tiến thoái rất nhu nhuyễn, muốn phát thì lực tới như bài sơn đảo hải, muốn lui thì nhẹ nhàng như rút sợi tơ từ kén tằm, vậy mà bị chiêu Thần Long Bái Vĩ của Trương Vô Kỵ hất tung ra không cách gì thu lại được.
Đang bần thần nghĩ ngợi không biết thằng con mắc dịch của mình được mẹ nó cho ăn cái kỳ trân dược thảo gì mà công lực đột nhiên thâm hậu như vậy, thì nghe một luồng hơi lạnh ép lên tả chưởng của mình, đồng thời nghe tiếng lanh lảnh của con gái vừa đi học thêm về hét lên ngoài ngõ:
– A ha, hôm nay cha và đại ca có hứng thú gì mà thử chiêu ác liệt vậy.
Nhậm Doanh Doanh buổi sáng học cờ với Anh Cô, buổi chiều học thêm piano với Hắc Bạch Nhị Lão. Thấy cha và đại ca tỷ võ, tưởng là trao đổi chiêu thức bình thường như mọi khi, mới tung ra một phát Nguyên Minh Thần Chưởng góp vui.
Ai dè cả Trương Vô Kỵ và Lệnh Hồ Xung đều đang cơn bực bội, thấy hơi lạnh của Nguyên Minh Thần Chưởng ép tới nhất loạt đều tung chưởng đánh trả.
Trương Vô kỵ dụng chiêu Kháng Long Hữu Bối là một chiêu thức đánh trả hùng hậu nhất trong 18 chiêu Giáng Long Thập Bát Chưởng, còn Lệnh Hồ Xung thì rùn người xuống phát ra Hàm Mô Công vận 5 thành công lực vào hữu chưởng sử dụng chiêu Tiên Thiên Đoạt Hồn đẩy ra về phía Nhậm Doanh Doanh.
Doanh Doanh tưởng là tỷ võ chơi không ngờ cả anh và đại ca đều vung tuyệt chiêu đoạt mạng ra đỡ. Nàng chưa kịp xử trí, thì một bóng trắng như làn khói xẹt tới, cầm tay nàng hất nàng ra khỏi vùng chưởng lực của cha và anh. Nàng vừa kịp hoàn hồn nhận ra bóng trắng đó là mẹ nàng, đã dùng Lăng Ba Vi Bộ, phi thân đến như một ảo ảnh, kéo nàng ra khỏi cái chết trong chớp mắt, thì cũng lúc đó nàng nghe một tiếng nổ long trời lở đất. Mẹ nàng đã dùng Ngọc Nữ Thần Công hoá giải hai ngọn chưởng ghê hồn của cha và anh.
Tiểu Long Nữ sau khi dùng hết sức bình sinh hoá giải chưởng lực của chồng và con, mệt mỏi ngồi xuống nền nhà vận công lấy lại sức. Nàng nhìn chồng và con hổn hển nói:
– Đù má! Cha con có gì thì nói năng phân giải cho nó rõ ràng, tại sao lại đụng tay đụng chân, chỉ có chuyện đi mua cân đường thôi mà ra nông nỗi này rồi, nếu như chuyện tranh bá võ lâm thì còn chém giết nhau đến chừng nào nữa cơ chứ?
Lệnh Hồ Xung và Trương Vô Kỵ hình như không nghe lời khuyên can của Tiểu Long Nữ. Cả hai lại lao vào vòng quyết đấu. Trương Vô Kỵ thấy mình còn thiếu hỏa hầu và kinh nghiệm giang hồ khó có thể đả bại được cha, bèn dùng tuyệt chiêu học lỏm được từ Đoàn Nam Đế, chàng thối lui, hai tay úp vào nhau thủ thế trước ngực, chàng hít vào một hơi thở thật sâu và từ từ vận công vào ngón tay trỏ, chuẩn bị xuất chiêu Nhất Dương Chỉ danh chấn giang hồ.
Lệnh Hồ Xung thấy con chuẩn bị xuất Nhất Dương Chỉ, cười thầm trong bụng “Ăn nhằm gì cái chiêu chỉ chọc đó, mà định đem ra hù cha mày”. Vừa nghĩ vậy, chàng vừa vận Cửu Dương Thần Công hộ thân.
Một bức màn công lực vô hình bao phủ lấy thân chàng như một bức tường thành bằng sắt thép. Chàng đinh ninh rằng cái trò Nhất Dương Chỉ không được chân truyền của Trương Vô Kỵ khó có thể phá được bức kim cang hộ thân của chàng. Ai ngờ Nhất Dương Chỉ của Trương Vô Kỵ đã được tôi luyện qua việc gõ bàn phím mổ cò một ngón tay khi chơi game nên đã đạt đến trình độ tuyệt chiêu.
Bùng….
Ngọn chỉ như một mũi dùi xuyên qua lớp khí lực Cửu Dương Thần Công đâm roạc vào vai Lệnh Hồ Xung. Lệnh Hồ Đại Hiệp, hét ôi lên một tiếng, hai chân từ từ khuỵu xuống, trước lúc ngất xỉu chàng vừa kịp rút hai mũi phi tiêu làm bằng hai mũi kim đan phóng về phía Vô Kỵ bằng một chiêu thức còn nhanh hơn tia chớp, bên kia tiếng Trương Vô Kỵ la lên “Á” và ngã rầm xuống.
Chiêu thức xảy ra trong chớp mắt. Khi Tiểu Long Nữ tĩnh tâm trở lại thì đã thấy cả chồng lẫn con đều nằm sóng soài trên nền nhà, hơi thở thoi thóp. Nàng hốt hoảng lao đến điểm huyệt, phong bế các huyệt đạo cầm máu cho cả hai. Rồi nàng gọi hét con gái:
– Doanh Doanh nhanh chạy đến Vọng Tình Am đầu thôn, gọi sư bá và sư bá mẫu đến ngay.
Doanh Doanh nghe mẹ nói, nhún người phi thân lên đọt ổi bay qua đọt xoài, rồi xuyên qua vườn thanh long mất hút vào trong tán lá sum sê.
Doanh Doanh dẫn sư bá Kha Chấn Ác và vợ là Xích Luyện Tiên Nữ Lý Mạc Sầu đến. Đi theo còn có sư huynh Lâm Bình Chi.
Giang Nam Đại Hiệp Kha Chấn Ác, từ ngày mổ mắt thay giác mạc, không mù nữa, mà trở thành một người đàn ông rất phong độ, vì vậy được Lý Mạc Sầu ngưỡng mộ, bỏ thuốc mê độc hoa tình, ép nằm ngủ với mình.
Từ đó, vì nghĩa khí giang hồ Kha Chấn Ác phải cưới Xích Luyện Tiên Nữ làm vợ, họ cũng theo các lộ anh hùng qui tụ về Ngưu Gia Trang và lập nên Vọng Tình Am, chuyên bán rượu thuốc cường dương đại bổ.
Còn Lâm Bình Chi, thì từ ngày ruồng rẫy Nhạc Linh San, làm nàng thất vọng đau đớn não nề, nên nhập băng buôn thuốc lắc, rồi bị ân oán giang hồ thanh toán, chết trong một vụ vượt biên chạy trốn qua Xiêm La. Lâm Bình Chi ân hận sám hối bỏ chức thủ lĩnh hội Đồng Cô, về qui ẩn học cách pha rượu cường dương tráng thận với vợ chồng Kha Chấn Ác.
Kha Chấn Ác vào nhà bắt mạch cho Lệnh Hồ Xung, còn Lý Mạc Sầu thì bắt mạch cho Trương Vô Kỵ. Bà nhổ hai cái kim trên mình Vô Kỵ ngắm nhìn một hồi rồi nói với Tiểu Long Nữ:
– Sư muội, chồng em đã luyện Quì Hoa Bảo Điển
Bên kia Kha Đại Hiệp mặt thộn ra như ngỗng ỉa, khi nhìn vết thương trên vai của Lệnh Hồ, miệng lẩm bẩm :
– Không ngờ Nhất Dương Chỉ luyện bằng phương pháp mổ cò bàn phím lại lợi hại như vậy.
Tiểu Long Nữ toàn thân như đổ sụm xuống. Vết thương chí mạng của chồng và con không làm nàng đau đớn và thất vọng bằng việc chồng nàng đã lén lút luyện Quì Hoa Bảo Điển.
Hèn chi, dạo này chồng nàng thay đổi tính nết, thích buôn dưa lê, và hóng chuyện thiên hạ, áo quần thì xanh đỏ loè loẹt.
Và, nhất là ngày xưa cứ đêm bảy ngày ba vô ra chưa kể, thế mà dạo này cả tháng mới có được một lần, mà lại là một lần tuột xích. Nàng thở dài thườn thượt, mắt nhìn mông lung vào khoảng trống trước mặt như một kẻ mất hồn, lẩm bẩm:
– Con bà nó, hèn chi làm bà nhiều lần phí cả công cởi, rồi lại phải bắt bà vào mạng tìm bọn Hải Sa, Cự Kình bang để chát sex, cứ kiểu này không khéo lại phí cả một đời cô Lựu….
(Còn Nữa)
Nguyên tác của Đồ Gàn
18.12.11