Cũng có thể mình rất chi cặn bả
Nên em thành quá tuyệt hảo cú mèo
Chỉ một lần vướng bàn tay nắm vội
Cả bốn mùa cứ vời vợi trong theo
Không có lẽ em rằm nguyên đỉnh đỉnh
Anh vực sâu chìm tiếng vọng tru ngơ
Em không đến nghĩa là anh quá vội
Bến hoàn lương lở lói một cuộc chờ
Vết thương cũ đóng vảy buồn kín sẹo
Chiều ngồi tróc khảy rụng miếng khôn đau
Em không đến nghĩa là không cần hỏi
Bức phù vân nay đã ngả lộn màu
Nên rứa đó ráng chiều thành cổ hủ
Vắt kiệt lời tơ tướp mảnh hoàng hôn
Ngồi xụm đó trước xầm xì biển rạn
Xỏ trôn thu xâu lại vệt mắt buồn
Cũng có thể vì chính mình đểu cáng
Nên hiu hiu loạng quạng trước thẳng hàng
Em trở thành lá đời “ba tay suốt” *
Anh cúi đàu “cù lủng” ván sang ngang *
Thì rứa đó chắc trong ngày Hội Thượng
Tiếng nhạc trời ngân từng cánh Liên Hoa
Em khải hoàn bên Từ Bi ban phát
Anh còn quì hoằng sám dưới Long Toà
Thì rứa đó cứ đành làm cặn bả
Để suốt đời còn được ước trong veo
Lòng chỉ sợ không còn miền vọng tưởng
Khi mù tăm bước tận hết truông đèo..
05.10
tn
* Danh từ trong ván bài Xập Xám