Ngày đã cũ mà thu thì rất mới
Lá còn rơi còn líu đíu mùa xanh
Gối lụm khụm chân khểnh khề nẻo lạ
Bước tìm đông ủ dấu duộc trắng tình
Trà đã rót chén nồng hương chưa vợi
Ngồi gật gà mắt cứ đợi. Ai ơi!
Ấm chọn thửa từ mấy vòng Châu lục
Để làm chi khi thiếu mống bạn còi
Hủ vàng đựng thêm nuối hờn chè tuyết
Uổng vách ngàn om sương gió trăm năm
Tách lục bảo cuội cằn khi lẻ chiếc
Chắt giọt buồn đắng nghét một đời hâm
Gì chẳng thiếu, thiếu mỗi người nâng chén
Cùng hít hà mà đắm đuối nhấp môi
Gì chả hụt, hụt mỗi tình đối ẩm
Nên quanh năm thừa một chỗ kề ngồi
Thu sẽ cũ, đông sẽ về trắng hếu
Giữa cuộc Người vẫn hẫng rượi tri âm
Nước nấu sẵn vẫn ưng ức rều rệu
Có lẽ nào trà phải chịu mốc rêu
Chắc có bữa dí mũi vào đáy hũ
Mà khịt khà cho đỡ đận đòi cơn
Bên chỗ ngồi đặt lên pho tượng gỗ
Để ly tách vơi vợi bớt tủi hờn…..
17.11.15
TN